Vừa mới được người yêu tương lai cho phép cái là Kim Ngưu lên ngay bộ đồ đẹp nhất. Nhân Mã đồng ý cho cậu qua nhà chăm sóc mình thì chính là bật đèn xanh cho anh qua chấm mút rồi.
Với trí tưởng tượng của mình, anh ta đã có thể nghĩ ra cảnh Nhân Mã vẫn còn hơi rượu hôm qua, quần áo xộc xệch, rồi cậu ấy sẽ đẩy anh xuống giường.
Cảnh này không dành cho trẻ nhỏ, Kim Ngưu cần ngừng ảo tưởng tại đây.
Lúc cậu phóng được con xe máy hàng nhật bãi của mình tới được căn biệt thự ngoại ô của Nhân Mã, lần đầu tiên Kim Ngưu thấu hiểu cái gì gọi là sự khác biệt về đẳng cấp. Dưới quê cậu cũng có mấy vị đại gia xây nhà lầu còn to hơn căn nhà trước mắt cậu, nhưng mà không khí hai bên khác lắm.
Căn biệt thự này được thiết kế theo lối kiến trúc phương Tây, với một cái cổng vào to lớn sơn màu bạc. Nhìn qua khe cửa có thể thấy được những cành cây trụi lá khi mùa đông đến.
Ngơ ngác nhìn cửa lớn nhà crush, Kim Ngưu thấy may vì nãy giờ chưa nghe thấy tiếng chó sủa. Không có chó thì người vẫn dám xông pha, nên cậu nhỏ đi tới nơi bấm chuông cửa.
Có lẽ là do đây là nhà giàu, nên ở cửa cũng lặp cả camera và hệ thống điện đàm. Một giọng nói đứng tuổi vang lên khi tiếng chuông cửa vừa dứt.
"Xin hỏi cậu có hẹn trước không?"
"Dạ cháu là Kim Ngưu, bạn của Nhân Mã, bạn ấy rủ cháu qua nhà chơi ạ." Kim Ngưu trước mặt người lớn là một Kim Ngưu con ngoan trò giỏi, không dám lấc cấc như thằng bạn cùng ký túc.
"Cậu chờ một chút." Giọng nói từ điện đàm vẫn không có cảm xúc gì, nhưng cánh cửa lại tự động mở ra giống như mấy chỗ để xe. Tới lúc này Kim Ngưu mới có được cái nhìn toàn cảnh bên trong nhà của người thương hiện tại.
Có lẽ do nhà ở thành phố nên căn biệt thự không có một khu vườn siêu to mà chỉ trồng một vườn cây nhỏ, bên trong có đủ loại cây cảnh khiến người không có hứng thú như Kim Ngưu còn phải trầm trồ. Bước được vài bước thì có một người phụ nữ đương độ trung niên bước tới, cô nở nụ cười hiền lành, rồi dẫn cậu vào phòng khách ngồi tạm.
"Cháu là Kim Ngưu à. Nhân Mã còn đang ở trên phòng. Tối qua không hiểu cậu ấy đi đâu mà về nhà là đi lại thất thưởng." Người phụ nữ thở dài, nhưng lại đổi thái độ chóng vánh, mỉm cười nhìn cậu. "À, cháu muốn dùng nước gì?"
"Dạ cho cháu nước lọc là được ạ." Kim Ngưu rén tới gần như rụt cổ vào trong. Người phụ nữ này là mẹ Nhân Mã à, cậu không biết liệu mình có đủ nghiêm chỉnh để gặp mặt người nhà crush ngay lúc này không nữa.
Chỉ chừng một phút sau là trước mặt Kim Ngưu xuất hiện thêm một cốc nước, nhưng người mang ra không phải người phụ nữ kia mà lại là một cô gái trẻ tuổi. Cô nàng để cốc lên bàn rồi cứ vậy rời đi luôn, không thèm nói chuyện với cậu.
Kim Ngưu ngơ ngác đờ đẫn ngồi một mình giữa cái phòng khách toàn đồ gỗ, đến uống nước cậu cũng bắt đầu sợ hãi liệu mình có làm đổ ra bàn không. Gì chứ lỡ có làm hỏng đồ nhà Nhân Mã vì cái tay bị parkinson tạm thời của mình thì có Bao đại nhân cũng không giải được nỗi oan này.
BẠN ĐANG ĐỌC
[12cs/bl] moon river
Fanfictionmoon river, wider than a mile i'm crossing you in style some day oh, dream maker, you heart breaker wherever you're goin', I'm goin' your way...