Part 19 - Lăng kính màu hồng

837 50 4
                                    

Ray's POV

Trước giờ tôi nhìn Mew qua lăng kính màu hoa hồng. Cậu ấy là người bạn thân tốt nhất, là tri kỷ và điểm tựa của tôi. Trong mắt tôi, cậu ấy không thể làm gì sai.

Nhìn Mew qua lăng kính màu hồng giống như nhìn thế giới qua một bộ lọc ngưỡng mộ và yêu mến vô bờ bến. Những khuyết điểm, sự không hoàn hảo và sai sót của cậu ấy bị che khuất bởi sắc hồng nhẹ nhàng, khiến người ta gần như không thể nhìn ra điểm sai sót nào.

Mỗi lời cậu nói giống như đầy sự khôn ngoan, và mỗi hành động đều toát lên vẻ chân thành và tử tế.

Đó là một nhận thức mà tiếng cười của cậu ấy là giai điệu ngọt ngào nhất, những thói quen kỳ quặc của cậu ấy thật đáng yêu và sự hiện diện của cậu ấy có thể làm bừng sáng những ngày buồn tẻ nhất.

Qua cặp kính đó, Mew không chỉ là một người bạn; cậu ấy là hiện thân hoàn hảo của tất cả những gì tốt đẹp trên thế giới, một nhân vật lý tưởng không làm gì sai.

Sự thay đổi nhận thức của tôi về Mew là một quá trình chầm chậm, một quá trình khiến tôi phải vật lộn với những cảm xúc trái ngược nhau.

Có khi, tôi thấy cậu ấy như hiện thân của sự ngây thơ, một người không thể làm gì sai, nhưng hình ảnh lý tưởng đó bắt đầu bị tan vỡ.

Điều làm tôi lo lắng nhất là sự thay đổi tinh tế trong hành vi của cậu ấy, đặc biệt là cách tương tác với người khác. Như thể có một dòng chảy ngầm đen tối nổi lên trong hành động của cậu ấy.

Ánh mắt ác ý vốn chưa từng thấy giờ lại xuất hiện mỗi khi cậu nhìn thấy Top hay Boston. Nó ẩn giấu những động cơ bí ẩn và những ý định thầm kín, khiến tôi đặt câu hỏi về tính cách thực sự của cậu ấy.

Những hành động của Mew, từ việc cậu ấy ranh mãnh luồn tay vào tay tôi cho đến những lời thì thầm ngọt ngào vào tai tôi, bắt đầu có cảm giác không thành thật.

Lúc đầu, tôi bị thu hút bởi cử chỉ của cậu ấy và tin rằng đó là những biểu hiện chân thành xuất phát từ cảm xúc. Nhưng quan sát kỹ lại, tôi nhận ra sự tương phản rõ rệt giữa biểu hiện công khai và riêng tư của cậu ấy.

Trước mặt người khác, cậu ấy hành động như thể đang yêu tôi say đắm, khiến tôi vừa hoang mang vừa hãnh diện. Tuy nhiên, khi chúng tôi ở một mình, cậu ấy lại trở về con người cũ, lạnh lùng và vô tâm, như thể những khoảnh khắc thân mật của chúng tôi chỉ là đang diễn kịch trên một sân khấu.

Sự khác biệt này ngày càng tăng khiến tôi cảm thấy bất mãn và bồn chồn. Tôi tự hỏi liệu sự ngây thơ mà tôi từng gắn bó với cậu ấy có phải chỉ là bề ngoài, được tạo ra một cách cẩn thận để che giấu ý định thực sự của cậu ấy hay không.

Sự khác biệt giữa Mew mà tôi (nghĩ là) biết và Mew mà tôi nhìn thấy đã tạo ra rạn nứt trong mối quan hệ của cả hai, và tôi không thể không tự hỏi mình có phải đã sống trong một thế giới ảo tưởng từ lâu nay không.

Tuy nhiên, tôi hiểu sự tức giận khi bị phản bội. Cậu ấy khó khăn lắm mới có thể tin tưởng vào một ai đó. Người luôn thận trọng cả đời như cậu rốt cuộc lại nhận ra rằng đã đặt niềm tin sai chỗ.

Cuộc hẹn lúc nửa đêm (SandRay) (FirstKhaotung)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ