Chap 33

205 23 12
                                    

Một tuần nữa trôi qua, cuộc sống của anh và hắn cũng tốt đẹp hơn, ngày cưới của cả hai cũng đã gần đến cận kề. Ngày hôm nay cả hai người có nhiệm vụ là đi ra ngoài mua sắm thêm đồ đạc cho ngày cưới

Đáng lí sáng sớm hai người sẽ đi sớm, nhưng không gần đến trưa rồi mà chưa thấy cả hai bước ra ngoài nữa

-Park Jimin em thả anh ra!

-Em không thích!

Lí do hai người chưa thể đi ra ngoài là đây nè, mới sáng sớm thôi không biết vì sao hắn lại nổi lên cái tính kích tình, hành anh đến gần trưa mà chưa chịu buông nữa

-Đồ đáng ghét em mau đi ra khỏi người anh!

-Nếu em nói không!

Đúng là hắn rất thích chọc anh xù lông mèo mà, có nói biết bao nhiêu hắn cũng không chịu dừng lại cái trò này

-Anh đau đó....dừng lại đi!

-Một chút nữa ngoan nào!

Số anh đúng khổ mà, lấy phải một người chồng suốt ngày chỉ biết ức hiếp anh thôi, hể hắn nổi lên hứng thú là cứ đè anh là bắt nạt đến mấy tiếng liền

-Hức...em bắt nạt anh!

-Bắt nạt sao anh càng mắng em càng không dừng!

Dứt lời, hắn tiếp tục công việc đâm rút vào trong anh, hể anh càng vùng vẫy là hắn mạnh bạo ra vào không thương tiếc

-Ah...anh sai rồi không mắng nữa....dừng lại....đau!

Anh thở dốc vừa bấu chặt tay vào bờ vai vững chắc của hắn, ánh mắt long lanh cứ nhìn lấy hắn

-Sao này để xem anh còn dám đanh đá với em nữa không!?

-Không dám nữa!

Hắn thỏa mãn sau đó liền đem bắn thẳng vào trong anh, rời khỏi hậu huyệt ửng đỏ mà nằm xuống bên cạnh mà ôm lấy anh

-Nằm một chút đi một lát em giúp anh tắm rửa!

Anh gật đầu, gương mặt vùi vào trong lồng ngực rắn chắc của hắn, bị hắn hành không thương tiếc như vậy, anh sớm đã mệt không còn hơi sức đâu nữa mà mắng hắn

Cả hai người nằm ôm nhau được 30 phút sau đó thì cũng rời giường, hắn bế anh đem vào phòng tắm mà tẩy rửa cơ thể, sau đó thì mới đến mình

-Em cõng anh đi anh đi không nổi nữa!

-Được một lát em sẽ cõng anh giờ thì ngồi im để em mặc áo cho!

-Được!

Anh ngồi im trên giường để hắn giúp mình mặc quần áo chỉnh tề rồi mới bắt đầu đi ra khỏi nhà

-Yunki anh muốn mua gì sao?

Từ lúc về lại thành phố là hắn không thèm gọi đúng tên thật của anh một chút nào, suốt ngày chỉ gọi Yunki còn không thì mèo nhỏ, cho dù anh có nói cách mấy hắn cũng không thèm sửa

-Anh định sang bên đường ghé vào cửa tiệm mua hoa tươi á!

-Hay để em đi cho!

-Không sao đâu em mua đồ trang trí cho bà đi!

[ Minga ] Mèo ngốc tôi yêu anhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ