Chap 2

3.3K 263 12
                                    

Jeonghan từ lúc ra trường đã bắt đầu thuê nhà ở riêng. Anh không phải dân Seoul gốc mà chỉ là học đại học ở đây rồi cứ thế tốt nghiệp ra trường, xong thì gắn bó với thành phố hoa lệ này thôi. Jeonghan đi làm được 4 năm, đổi nhà được 2 lần thì lần thứ 3 được thằng bé biên kịch mới ra trường cùng đài rủ thuê trọ chung, cốt là muốn chia tiền giảm bớt gánh nặng kinh tế. Hỏi sao con người đầu I như anh chơi được với đầu E toàn phần như Seungkwan, sau đó lại gắn bó làm bạn thuê nhà suốt 3 năm là cả một câu chuyện dài.

Thằng bé thua anh 3 tuổi kia quê ở Jeju, thiên đường du lịch của Hàn Quốc. Ước mơ của nó vốn là ca sĩ nhưng bị gia đình bác bỏ quá nên đổi hướng văn vẻ sang làm biên kịch, được cái có khiếu thêm cả miệng lưỡi trơn tru nên nhiều đồng nghiệp yêu mến lắm. Nó bảo lần đầu gặp anh đã bị vẻ đẹp của anh đánh bật, dù rõ ràng lúc đó anh chỉ mặc cái quần bông đi làm nông của mấy cô và tóc thì bết cả lại dưới cái mũ rơm rách của ông tổ trưởng. Thằng nhỏ này nói phét thì nhanh không ai bằng.

Jeonghan nhớ rõ khi đó đoàn của anh đi quay show làm nông ở một tỉnh khá xa thủ đô, và Seungkwan thì mới là thực tập sinh được phân vào tổ của anh để học hỏi kinh nghiệm quay show ngoài trời. Thời tiết khi đó nóng đến mức tính tình ai cũng dễ cáu và nổi giận. Jeonghan không phải thánh thần cho nên không phải ngoại lệ.

Kịch bản của chương trình anh cầm chỉ viết đến phân cảnh trồng được lúa nhưng xấp giấy trên tay Seungkwan non nớt thì dài hơn tận 2 trang, nghĩa là cả đoàn phải quay thêm tận mấy phút thời lượng dưới cái nắng mùa hè. Thế là anh rầy thằng nhỏ một hồi sao không chuẩn bị tài liệu cho kĩ, mỗi người một kịch bản thì người đi ghi hình người quay kiểu gì, rồi thì có biết suy nghĩ cho mọi người hay không, hay chỉ chăm chăm phần mình tốt là được. Bảo rầy thì hơi quá nhưng anh nói dài, nói xong lại bồi cho cái dù che nắng bên cạnh một đá làm nó suýt sập, tiện thể doạ cho Boo Seungkwan chưa tốt nghiệp ra trường một trận hãi hùng. Sau này thân với anh rồi nó bảo: "Em chưa bao giờ thấy một người đẹp lại mạnh mẽ như vầy. Nhìn anh không giống kiểu sẽ nổi giận đâu". Và mỗi lần nó nói câu đó là Joshua bạn thân anh lại cười tợn, vì nó hiểu tính anh quá mà.

Gần 11 giờ đêm, ti vi nhà Jeonghan vẫn đang bật. Người xem là Seungkwan chứ không phải anh.

"Sao mày coi cái phim này hoài vậy? Coi rồi khóc sưng mắt xong vẫn coi?" Anh hỏi Seungkwan, thấy nước trong mắt thằng nhỏ sắp trào ra tới nơi.

Không nói không rằng, nó chụp cái gối hình tròn màu cam trên sofa phi thẳng về phía anh.

"Sao anh toàn phá mood em vậy!??" Nó rống lên "Cứ đến đoạn cao trào cảm động là anh thọt một cái, sao anh sống tàn ác vậy Yoon Jeonghan!!!???"

Mặt nó đỏ au, mắt long sòng sọc và má thì phính ra, nom i hệt một quả quýt Jeju hàng xuất khẩu, loại đắt nhất trên thị trường.

"Anh mày thích vầy đó, hihi~"

Có một sự thật là Jeonghan rất thích trêu chọc những người xung quanh, trong phạm vi quan hệ thân thiết. Và Boo Seungkwan nghiễm nhiên là đối tượng ưu tiên số một.

"Mà này, mày nhớ ông quản lý của Lee Chan không?"

Jeonghan hỏi khựng trước khi mở tủ lạnh.

Cheolhan | 24/7, 365Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ