Lúc cậu tỉnh dậy đã là giữa trưa. Hôm nay cậu không cần phải đến Bộ Pháp Thuật, dậy muộn một chút cũng không sao.
Sau khi tỉnh dậy, Draco nghĩ đến chuyện tối qua.
Cậu nằm im một lúc lâu, cố gắng tìm hiểu xem tối qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cậu biết cậu và Voldemort đã xảy ra quan hệ, kỳ thật chuyện này cũng đã từng xảy ra rồi, mấu chốt là, điều này có nghĩa là cậu đang lao mình vào một người không có cảm giác với cậu sao?
Còn hối lộ tình dục? Chưa từng thấy ai hối lộ tình dục như vậy, thật giống như là Draco chiếm tiện nghi, miễn cưỡng đối phương vậy.
Quên đi, nghĩ tiếp cũng vô dụng.
Cậu đứng dậy, tắm rửa, thay quần áo, bước xuống phòng ăn.
Cậu vừa ngồi xuống trong phòng ăn thì Voldemort bước vào. Draco mở miệng chào hắn.
Gia tinh lập tức mang bữa sáng lên, Draco nhàn nhã ăn nó.
Voldemort nói chuyện với cậu vài câu không quan trọng, rồi hỏi, "Con định giả vờ như chuyện tối qua không xảy ra?"
"Không," Draco nói, "Con chỉ là không mong đợi bất kỳ lý do nào nhất định phải đề cập đến nó. Nhưng khi nói đến điều này, cảm ơn Người đã chăm sóc con. Con cảm thấy không tệ."
Voldemort có vẻ như không biết phải nói cái gì.
Draco cũng hi vọng hắn cái gì cũng đừng nói. Trong trường hợp hắn nói điều gì đó mơ hồ, Draco sẽ phải đoán xem hắn có ý gì. Rất mệt mỏi. Cậu làm việc đã đủ mệt mỏi rồi.
15,
Sau hôm đó, tình trạng "hối lộ tình dục" vẫn tiếp tục xảy ra. Voldemort yêu cầu cậu làm như vậy thì cậu sẽ làm như vậy, cũng không có lí do gì để có thể cự tuyệt, nhưng trong lòng ít nhiều sẽ tự hỏi một chút, Voldemort đến tột cùng là đang suy nghĩ cái gì. Cậu nhận ra Tom có ham muốn với mình, nhưng cậu không muốn suy nghĩ nhiều. Cậu chưa trải qua nhiều thất bại, những thất bại về tình cảm trước đây đã giáng cho cậu một đòn lớn, cộng với hàng loạt sự cố liên quan đến chuyện con cái, giờ đây cậu hoàn toàn tránh nói về chuyện tình cảm. Chỉ cần tránh không nói đến nó, là có thể tránh được lần nữa gặp thất bại.
Draco đã có nhiều thời gian để làm điều đó sau khi cậu nhận lỗi thay Blaise. Bởi vì có Blaise làm ví dụ, những người đứng đầu các bộ phận khác cũng làm theo, họ vẫn cố gắng để không phạm sai lầm, nhưng khi gặp rắc rối sẽ tìm đến Draco để nhờ giúp đỡ. Draco cũng không ngại gánh tội thay bọn họ, bởi vì dựa theo tính cách của Voldemort, những người đó sẽ bị trừng phạt theo cách mà bọn họ ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ tới, mà Draco lại có thể dễ dàng hóa giải nguy cơ đó, vậy sao lại không làm? Kể từ đó, rất nhiều người đều có chút hảo cảm với cậu, âm thầm bàn tán, thì ra người nhà Malfoy cũng không xấu xa đến vậy.
*
Lại một năm nữa trôi qua, Draco cảm thấy cuộc sống dần trở nên suôn sẻ hơn.
Cậu một bên hưởng thụ cảm giác thành tựu trong công việc, mà một bên khác, độ nổi tiếng của cậu cũng tăng lên, cũng không phải cậu quan tâm những thứ đó, nhưng nếu bầu không khí khắp nơi hòa hợp, tự nhiên là chuyện làm cho người ta thả lỏng. Cậu kỳ thật luôn biết, người trong Bộ cho dù có thích cậu hay không, dưới áp lực của Voldemort, vẫn phải cho cậu vài phần mặt mũi, cho nên cậu có thể có ngày hôm nay cũng không thể tính là năng lực của mình cậu. Nhưng khi cậu giúp đồng nghiệp xử lý sự tình rắc rối, hoặc trực tiếp chịu tiếng xấu thay bọn họ, Draco quả thật có loại cảm giác thành tựu, cậu giúp đỡ người khác, thậm chí là cứu bọn họ khỏi tai họa, đương nhiên là có thể sinh ra cảm giác thỏa mãn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[VolDra/TomDra] Tổng hợp oneshot
FanfictionEdit: Peony Link bản gốc hoặc convert sẽ có trong phần cmt. Edit phi thương mại, vui lòng không mang khỏi đây!!