" uống thêm là vì , nước mắt em rơi vào tận trong ly ..."
lời bài hát được phát ra từ phía cô ca sĩ ở trên sân khấu dường như đã chạm đến được trái tim của ngọc thảo , giống như là thay em hát lên sự buồn phiền ở trong lòng mấy tháng qua
ngồi ở một góc trong quán quen , nơi ít người để mắt đến nhất , ngọc thảo cứ liên tục nốc hết ly này rồi lại đến ly khác , em uống nhiều đến nỗi khiến cho người phục vụ thân quen cũng e ngại dùm
" chị thảo chắc uống say rồi , để em gọi cho chị vy ..." cô bé phục vụ ngại ngùng mà nói với ngọc thảo , đây không phải là lần đầu mà ngọc thảo đến quán này , nhưng đây là lần đầu tiên mà cô bé thấy ngọc thảo đi đến đây một mình mà không có tiểu vy bên cạnh
" không cần gọi , chút nữa bạn chị tới , mà sao hôm nay quán không bật nhạc nữa mà mướn ca sĩ về hát vậy ? " ngọc thảo nhìn cô bé kia với đôi mắt lờ đờ rồi hỏi với chất giọng đã ngà ngà say , bộ chủ của nơi này hết muốn mở quán bar rồi hay sao ?
" dạ ông chủ muốn đổi gió chút , nên mới mướn ca sĩ về hát vài ngày , chắc sang tuần là trở lại như cũ á chị " cô bé phục vụ cũng thành thật mà trả lời với ngọc thảo , ca sĩ hát đã làm cho ngọc thảo say xỉn như thế này rồi , mở nhạc lên chắc ngọc thảo quậy banh chỗ này mất
" ừ , vậy vô lấy thêm cho chị mấy chai rượu nữa đi " ngọc thảo gật gù rồi lại phẩy tay cho cô bé kia lấy thêm rượu , ai mà không biết nhìn vào còn tưởng ngọc thảo là con sâu rượu đó chứ
" dạ " cô bé kia cũng gật đầu rồi lại rời đi , vừa đi lấy rượu vừa lấy điện thoại mà bấm gọi cho tiểu vy qua mà đưa ngọc thảo về , chứ để ngọc thảo ở lại đây lâu mắc công lại có mấy thằng khùng lại kiếm chuyện
ngọc thảo ngã người về phía sau mà tựa đầu lên ghế , mắt chăm chăm mà nhìn lấy phía trần nhà màu đen kia , trong đầu đang suy nghĩ về việc tại sao mình lại ở đây uống rượu vào lúc này ?
vì buồn ? vì ghen tị với tiểu vy vì được phương anh tặng quà cho ? hay là vì cô bạn thân của mình đang có mối quan hệ mập mờ với người mình thích ? hoặc có lẽ tất cả đều đúng
thành thật mà nói , chẳng biết ngọc thảo đã thích phương anh từ lúc nào , từ lần đầu tiên gặp mặt ở trong cái quán bar này ? hay là từ những lần phương anh lén lút để hoa trước cửa nhà em vào mỗi buổi sáng ? hay là mỗi lần phương anh nhìn em với ánh mắt vô cùng chăm chú hay nói đằng khác là vô cùng rực lửa ?
quá nhiều câu hỏi trong một đêm mà không có câu trả lời khiến cho em đau đầu vô cùng , người trả lời được những câu hỏi đó chắc có lẽ bây giờ đang cùng với cô bạn thân của em đi chơi rồi không chừng ?
" về được chưa người đẹp ? " thùy tiên đứng đó mà nhìn bộ dạng của ngọc thảo mà chán không muốn nói , có cần bày ra vẻ buồn bã đau khổ đến như vậy hay không ?
" chưa , người đẹp còn muốn uống , chị tiên ngồi xuống uống chung đi " ngọc thảo nghe thấy âm thanh quen thuộc liền nở nụ cười nhẹ quay sang nói với con người tới trễ kia