- Ủa má, vợ con đâu rồi?
Cô từ ngoài đi vào thấy có ba bà hội đồng đang ngồi trò chuyện trên bàn trước mới hỏi
- Vợ bây sao bây hỏi má, sớm giờ có thấy đâu.
Bà cả đương gói miếng trầu, nghe cô hỏi cũng thấy lạ. Đáng lẽ bây giờ nàng đã ở đây trò chuyện hay học may vá cùng mọi người mà sớm giờ đi đâu biệt tăm biệt tích, ngộ lắm à nghen.
- Ủa con mua cái gì mà cầm đùm đùm đề đề vậy Thủy?
Bà hai ngó nhìn mấy cái túi cô đương cầm, lớn có nhỏ có đâu năm sáu túi mới hỏi.
- Dạ, sáng con có đi ngang chợ huyện có việc sẵn tiện ghé mua cho vợ con ít đồ ấy mà.
Cô cười nhìn bà hai
- Mèn ơi...Cô út có vợ rồi cái một câu cũng vợ, hai câu cũng vợ ngọt xớt hà. Thiệt chắc chị cả với chị hai với má bị ra rìa rồi đó đa.
Bà ba thấy vậy mới trêu ghẹo cô. Từ khi thay đổi tánh nết thì giữa bà và cô cũng không còn hiềm khích như xưa mà bà cũng biết thương, quan tâm cô như con ruột.
- Mấy má cứ ghẹo con hà...
Cô gãi đầu cười với bà ba
Bỗng thằng Tí từ ngoài sau chạy tới gấp gáp nói:
- Cô út...Cô...Cô ra sau vườn lẹ lẹ đi
- Cái gì mà mày hớt hãi dữ vậy cái thằng này...
Cô chau mày nhìn thằng Tí
- Mợ út...Mợ ấy trèo cây hái mận ngoài vườn kìa!!!
- Chèn ơi!! Sao hông nói sớm...
Cô đưa túi đồ cho nó rồi chạy vụt đi. Tới nơi cô muốn té xỉu tại chỗ dễ sợ...
Nàng đu tòn ten trên cây mận hái trái rồi ném xuống cho con Mén cầm rổ hứng ở dưới đất.
- Chị Mén, hứng nè chị Mén ơi.
- Dạ...Dạ mợ út.
Đương ném mận xuống thì ngó thấy cô làm nàng giật mình, chuyến này coi như xong rồi...Chắc cô xử nàng luôn quá
- Ủa...Mình, mình dìa rồi hả...Ăn mận hông mình? Tui hái cho mình mấy trái hén...
Nàng cười cười nịnh cô, thấy mặt cô đã đen kịt như đít nồi thì rén lắm.
- ĐI XUỐNG
- Em...Em...
- NHANH LÊN
- Dạ...Dạ...Mà mình ơi...Em...Em hỏng xuống được...
- Em giỡn với tui đó hả Thảo? Xuống mau, kiến nó cắn bây giờ...
Cô chống nạnh nhìn nàng loay hoay trên nhánh cây mãi không chịu xuống
- Em nói thiệt mà...
- Sao nãy trèo lên hay lắm mà, còn kêu con Mén chụp chụp nữa đa...Giờ xuống nhanh cho tui
- Nảy lên được mà giờ xuống hổng có được...
Nàng mè nheo với cô, cô tức lắm nhưng ráng nhịn sai người làm đi lấy thang giúp nào xuống.