Chương 6

612 40 0
                                    

06

Pheromone của Alpha sắp len lỏi vào trong cơ thể cậu. Phương Phùng Chí nhìn số tầng thang máy thì chỉ thấy có một tầng sáng đèn.

Ở cùng tầng sao? Lòng bàn tay cậu túa mồ hôi, gương mặt ửng hồng, bất giác run rẩy.

Đúng lúc này cửa thang máy lại mở ra, bên ngoài không có ai cả.

Một luồng gió mạnh ùa qua người, thang máy được Mẫn Trì bấm từ nãy đã dừng lại. Anh đi ngang qua Phương Phùng Chí, pheromone nồng nặc lập tức vọt vào cơ thể cậu, người Phương Phùng Chí mềm oặt, dựa vào một bên dần dần ngồi xuống.

Cậu cảm thấy mình sắp động dục.

Mẫn Trì cau mày bước nhanh đến cầu thang, chỗ này có rất ít người đi lại, không có một chút mùi pheromone nào. Anh rút một điếu thuốc từ trong túi áo ra rồi ngậm vào miệng, nửa dựa vào tường, cúi đầu hít sâu một hơi. Một lúc lâu sau, dục vọng cùng với những hình ảnh hỗn loạn trong đầu mới từ từ biến mất. Bấy giờ, anh mới hé miệng, phả khói thuốc ra ngoài.

Pheromone của Omega đó y hệt như trong sở thích của anh, trong thang máy nhỏ ấy không chỗ nào là không có mùi hương này, thật là khiến người ta khó mà kiềm chế nổi. Nếu cậu ta là Alpha hoặc Beta, có lẽ Mẫn Trì đã không kiềm được mà đánh dấu người nọ ngay tại chỗ.

May mà cậu ta là Omega.

Mẫn Trì không thể tiếp nhận Omega không phải là vì thiên tính của Enigma, bởi cũng có những trường hợp Enigma kết hôn cùng Omega. Là do bản thân anh không thích Omega, giống như có người trời sinh ra đã không thích ăn rau thơm, không vì lý do gì khác.

Tất nhiên, khi chưa thử thì chẳng ai biết mình không thích ăn rau thơm cả.

Mẫn Trì từng thử rồi.

Phermone của Enigma rất dễ tích tụ, mặc dù có thể đến viện nghiên cứu kiểm tra định kỳ để giải phóng pheromone, nhưng cách tốt nhất vẫn là chia sẻ chúng với bạn đời.

Nhưng tiếc là Enigma tìm bạn đời không dễ chút nào, vì làm tình với Alpha hay Beta rất nguy hiểm, nói không chừng lại biến đổi giới tính người đó thành Omega thì nguy. Vì thế, gần như không có ai muốn hẹn hò cùng bọn họ.

Do vậy, Mẫn Trì chỉ có thể đi tìm Omega.

Không lâu sau khi Mẫn Trì trưởng thành, anh đã từng thử tìm một Omega. Bọn họ chỉ tình cờ gặp được trong quán bar chứ không phải người yêu, Omega đó nhìn cũng được, là gu của Mẫn Trì. Thế là hai người đi thẳng đến khách sạn.

Lúc ở trong phòng tắm, hai người nóng lòng quấn lấy nhau, da thịt cận kề, vừa ướt vừa nóng. Mẫn Trì mới phóng thích một chút pheromone của mình, Omega kia gần như đã sắp động dục, mềm nhũn dựa vào người anh. Đằng sau ướt đến rối tinh rối mù.

Mẫn Trì mới cắm một tay vào, cậu ta đã ồn ào kêu đau, anh kiên nhẫn nới rộng cho Omega đó, không ngờ rằng Omega lại lên đỉnh vì ngón tay của mình. Anh nhìn khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng, cơ thể trắng ngần đang dựa vào lòng mình, dường như chỉ cần véo nhẹ một cái là đã có thể để lại dấu vết.

Khắp phòng toàn là pheromone quyến rũ của Omega, nồng nực đến sặc sụa. Thế mà Mẫn Trì lại đứng dậy, biểu tình hờ hững, "Xin lỗi, tôi thấy cơ thể hơi khó chịu."

[H/EABO/NTR/ĐAM MỸ] Vùng Đất Khô CằnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ