Chương 43: Viện Điều Dưỡng Bình An

458 76 7
                                    

Edit: NAI HỒNG TÀ RĂM
(Đã beta)
                        *************
Với sức mạnh kia của thực nghiệm thể số 2 hiển nhiên cái cơ thể nhỏ bé của viện trưởng sao có thể trụ được, lão bị số 2 hất văng lên tường trong miệng liên tục ói máu không ngừng, tức giận nói: “Vậy mà, vậy mà nó lại không nghe lệnh của ta.”

Thực nghiệm thể số 2 bắt đầu trở nên mất kiểm soát hoàn toàn chẳng phân biệt được địch ta mà tấn công loạn xạ, Quý Ngư hô: “Mau tránh ra!”

Những người khác nghe Quý Ngư quát tức khắc tỉnh táo lại, bọn họ lập tức lui về phía sau. Quý Ngư biết hiện tại chính là một cơ hội tuyệt vời, thừa dịp thực nghiệm thể số 2 hoảng trí, bọn họ có thể đục nước béo cò.

Quý Ngư giật cánh tay ra khỏi bảo an đang chế trụ mình, nhanh chóng chạy đến bên cạnh Sở Ưng: “Mau, nhân lúc này phá tường mau.”

Sở Ưng phản ứng mau lẹ, không hề do dự giơ rìu đồng lên bổ xuống bức tường.

Ầm ——

Một tiếng vang lớn truyền đến, tất cả mọi người đều bị tiếng động hấp dẫn nhìn qua, bức tường đã bể tan nát, rõ ràng Sở Ưng đứng cách tường một khoảng rất xa nhưng cây rìu không những có thể cách không phá tường mà ngay cả mặt đất cũng bị bổ ra một khe hở sâu hoáy.

“Không hổ là đạo cụ truyền kỳ.” Đào Viên khiếp sợ nhìn tường bị phá, khó trách nhiều người chơi không tiếc mạng cũng phải tiến vào các phó bản nguy hiểm, là do họ muốn đạt được đạo cụ ngon, đồng thời tăng mạnh thực lực của bản thân, bởi vì vốn dĩ bản chất của thế giới phó bản là cá lớn nuốt cá bé mà.

Viện trưởng nằm trên mặt đất cũng không thể tưởng tượng nổi nhìn cây rìu trong tay Sở Ưng, bức tường này do chính lão cố ý sưu tầm vật liệu đặc biệt để xây nên, phải tốn rất nhiều tiền độ dày mới được 1 mét. Đám lão già của quỹ hội nhìn thèm nhỏ dãi còn không có được, thế mà hiện tại lại dễ dàng bị phá hư, thậm chí cây rìu còn chưa chạm vào tường.

Quý Ngư thấy tường đã mở, nhanh chóng đẩy những người khác đi mau, lúc trước quả nhiên Sở Ưng nói không sai, bức tường này ngăn không được hắn.

Cậu tiến lên một bước đỡ lấy Sở Ưng: “Anh vẫn ổn chứ.”

Sở Ưng lảo đảo một chút, sau khi đứng vững mới trả lời: “Không sao, chỉ hơi mất sức một tí.”

Sở Ưng siết chặt nắm tay, xem ra hắn vẫn chưa đủ mạnh, mới dùng một lần đã gần như rút cạn thể lực, muốn hoàn toàn phát huy sức mạnh vốn có của rìu đồng còn phải cố gắng hơn nữa.

Quý Ngư xác định hắn không có việc gì mới buông tay ra. Lúc này Đào Viên cũng chạy tới chỗ bọn họ, Lý Ngọc và Trương Mẫn cũng tiến lại đây.

Viện trưởng thấy bọn họ muốn chạy trốn giãy giụa từ trên mặt đất bò dậy hô: “Các ngươi đứng ngơ ra đó làm gì, còn không mau nổ súng!”

Đào Viên phản ứng mau lẹ đã sớm chuẩn bị một viên kim loại màu bạc gọi là đạo cụ “Tráo phòng hộ”, ngay lúc đạn bắn tới đây nháy mắt bên trong viên tráo phòng hộ chiếu ra một đường ánh sáng xanh bao phủ cả đám dưới màn hào quang.

[EDIT] Tà Thần Biến Thái Bám Riết Theo Tôi Không RờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ