Khoảng thời gian mới khai giảng, chúng tôi không bận lắm, lại là một tuần lễ vàng, Uyển Nhi chủ động gọi điện thoại tới, nói xe buýt ngày 30 không dễ đón, nhờ tôi đón. Tất nhiên là tôi rất hạnh phúc.
Tôi rất ít khi đến trường của họ, tôi và Tỏa Tỏa thường đi hẹn hò ở những nơi khác, mỗi lần đến trường của họ, tôi luôn cảm thấy mình quá thân thiết với Wan'er, tôi sợ nếu đụng phải cô ấy thì sẽ bị ảnh hưởng. sẽ cảm thấy kỳ lạ.
Hai cô vẫn mỗi người một vali, tôi xuống xe giúp họ thu dọn vali và hỏi: "Các con lấy đâu ra nhiều đồ thế? Các con chỉ ở nhà mấy ngày mà thôi!"
Uyển Nhi liếc tôi một cái, ""Bố, con tưởng bố biết rất nhiều về con gái, sao lại ngốc như vậy."
Tôi không rõ vì sao nhìn thoáng qua Tỏa Tỏa, cô ấy hướng tôi cười cười ý bảo tôi không nên nói chuyện. Hai người ngồi ở hàng sau dọc theo đường đi châm chọc bạn trai Uyển Nhi, ta thế mới biết được bọn họ tựa hồ mâu thuẫn, khó trách vừa rồi trong lúc nói chuyện mang theo chút tính tình nóng nảy. Tôi cũng đột nhiên nghĩ đến, nếu tôi và Tỏa Tỏa cũng cãi nhau, cô ấy có thể cũng khổ sở ở sau lưng vừa oán tôi vừa nhớ tôi như vậy hay không? Tôi vì mình đột nhiên có ý nghĩ như vậy mà cảm thấy ấu trĩ, đích thật là có chút ấu trĩ.
Ngày thứ ba Uyển Nhi trở về, tức là ngày thứ hai, tôi chỉ nhớ cô ấy nghe điện thoại, vui vẻ xách túi đi ra ngoài, nói buổi tối sẽ về. Tôi vừa hỏi Tỏa Tỏa, mới biết được là bạn trai cô ấy tới, xem ra đây lại làm hòa, tôi cười lắc đầu, trong lòng có chút hâm mộ, phiền não tới nhanh, đi cũng nhanh, thật tốt.
Trong nhà chỉ còn lại tôi và Tỏa Tỏa, hai chúng tôi nằm trên sô pha mỗi người cầm một quyển sách. Cô ấy hỏi tôi có muốn uống cà phê không, muốn thử một chút ở nhà có thể pha ra mùi vị giống như quán cà phê hay không. Vào giữa tháng 9, cô ấy mua một chiếc máy pha cà phê cho gia đình, vẫn chưa dùng qua, tôi gật đầu tán thành: "Anh muốn 1 ly Latte!"
Cô vui vẻ vào bếp làm việc, tôi nghe thấy tiếng máy pha cà phê đang chạy phía sau, cô hỏi tôi muốn nóng hay đá, tôi nói đá.
Một lúc sau, cô ấy bưng hai tách cà phê ra, tôi lấy tay không cầm sách cầm lấy cà phê trên tay cô ấy, nhấp một ngụm, hơi lạnh. Tôi nhìn lại chiếc cốc của cô, được phủ một lớp bọt sữa dày, và hỏi cô, "Cái này của em là gì?"
"Cappuccino." Cô bưng lên nhấp một ngụm,"Không có đá!"
Cô ấy ngồi xếp bằng cạnh tôi, đặt cuốn sách lại trước chân và hỏi tôi: "Mùi vị thế nào?"
Thành thật mà nói, tôi không uống cà phê nhiều trước khi gặp cô ấy, tôi chỉ mới bắt đầu uống nó trong kỳ nghỉ hè, tôi không cảm nhận được sự khác biệt chút nào nhưng tôi vẫn động viên cô ấy và nói: "Nó khá ngon. trong miệng hơi đắng, nhưng hậu vị lại béo ngậy ". Đại loại như vậy."
"Em đã dùng sữa nguyên chất!" cô nói, và nhấp một ngụm nữa, "Của em cũng ngon!"
"Có gì khác với Latte đâu?" tôi hỏi cô ấy trong khi cúi đầu đọc sách.
"Chỉ là ít sữa một chút thôi. "Cô tiếp tục hỏi tôi: "Anh có muốn nếm thử không?"
Tôi đang nhìn đến mê mẩn, gật đầu nói được, tôi cho rằng cô ấy sẽ đem cái chén đưa cho tôi, lại không ngờ đôi môi dính sữa của cô ấy đột nhiên dán ở trên cánh môi của tôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Bấp Chấp
Hayran KurguTruyện mình dịch lại từ Weibo. Mình dịch còn chưa hay thì mong mọi người thông cảm nha TRUYỆN DỊCH PHI THƯƠNG MẠI, CHỈ ĐĂNG TRÊN WATTPAD, CHƯA XIN PHÉP TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG REUP, COPY CHUYỂN VERB DƯỚI MỌI HÌNH THỨC HOẶC ĐĂNG TRÊN BẤT KỲ NỀN TẢNG...