Chuông báo thức đã reo đến cái thứ 4 nhưng Aventurine vẫn chưa chịu tỉnh dậy, ngay cả việc tắt chuông báo thức đi cũng chẳng buồn làm, hắn trùm chăn che đầu cố lảng tránh âm thanh inh ỏi kia.
Cuối cùng người tắt chuông cũng vẫn chỉ là Ratio. Anh khó chịu dùng tay giật mạnh tấm chăn ra. Aventurine vẫn mơ ngủ mà ậm ừ vài câu chẳng rõ, hắn trở người, tránh ánh sáng hắt vào từ cửa sổ.
"Dậy mau."
"5 phút nữa thôi mà..."
"Không có 5 phút nào nữa hết, anh 5 phút nữa bao nhiêu lần rồi biết không hả?"
"Ư, xin em đấy, cho anh ngủ thêm 5 phút nữa thôi mà."
Ratio kéo mạnh Aventurine cho hắn nằm ngửa ra, vỗ vài cái vào má vẫn tiếp tục gọi hắn dậy. Aventurine vẫn chưa chịu dậy, đã vậy còn lăn lộn quẫy đạp vài lần, mắt vẫn nhắm, miệng mơ màng ngáy ngủ ăn vạ Ratio.
"Không muốn đâu, không muốn đâu, chưa muốn dậy, cho anh ngủ thêm 5 phút nữa đi mà..."
"..."
Anh là con nít hay gì?
Rõ ràng cũng là Aventurine hôm qua đòi làm đến gần sáng, vậy mà đến giờ thì lại không dậy nổi, Ratio cũng hết nói nổi với hắn. Cũng chẳng biết hôm qua là ai làm ai.
"Giờ anh có chịu dậy hay không?"
"Em hôn anh một cái thì anh dậy."
Dù gì cũng đang ngáy ngủ, Aventurine cũng chẳng suy nghĩ nhiều về câu nói kia. Nhưng nếu tỉnh táo, hắn còn lâu mới dám mấy lời đó, không chừng còn bị Ratio đánh cho vài cái. Dù gì tình yêu của hắn cũng chẳng phải người lãng mạn gì cho cam.
Nhưng đột nhiên có thứ gì đó mềm mềm phớt qua trên môi hắn, Aventurine cũng tỉnh cả ngủ, kịp tỉnh táo để suy nghĩ lại những lời vừa nói, anh còn tưởng bản thân sẽ bị tát một cái cho tỉnh ngủ cơ.
"Rồi đấy, giờ thì chịu dậy chưa?"
"Dậy rồi dậy rồi."
Mặc kệ đầu tóc vẫn rối tung do mới ngủ dậy, Aventurine lăn tới chỗ Ratio, bò dậy ôm lấy Ratio, mắt còn chưa mở nổi, nhưng miệng vẫn ngọt ngào chào buổi sáng với Ratio.
"Chào buổi sáng em yêu."
"Đã quá sáng và chuẩn bị tới buổi trưa rồi thưa anh."
"Vậy thì có sao đâu nào. Mà em mới tắm à?"
Aventurine hít lấy mùi hương dịu nhẹ trên người Ratio, anh cũng chẳng tỏ ra khó chịu mà mặc kệ tên bám người kia muốn làm gì thì làm. Hôm nay là ngày nghỉ, coi như anh hào phóng cho tên kia chiếm dụng một ngày vậy.
"Tóc vẫn ướt này, anh sấy tóc cho em nhé?"
"Ừ, giúp em một chút."
Aventurine hí hửng vui vẻ lấy máy sấy tóc cho Ratio. Ratio không hay nhờ vả hắn như thế, lần này quả thật rất hiếm hoi. Hắn cảm thấy chỉ chuyện này thôi cũng đã đủ hắn vui cả ngày hôm nay rồi.
Từ lúc yêu nhau đến khi đã về chung một nhà, cũng là một khoản thời gian khá lâu rồi. Aventurine cảm thấy Ratio có vẻ ngày càng mở lòng với hắn hơn, đã biết dựa dẫm vào hắn. Với hắn mà nói, đây chắc chắn là chuyện tốt rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HSR][Aventio]~In The Name of Love
FanfictionNhân danh tình yêu, chỉ có tình yêu của tôi dành cho em là vĩnh cữu