Chương XIII

259 27 4
                                    

Jungkook chạy đến nhanh đến sảnh chính của pháo đài, phía trước mặt vua Bern, là một màu bạc quen thuộc. Jimin đứng bên cạnh cận vệ của Seokjin, người đang kề kiếm lên cổ Thái tử của Bern. Đứng sau lưng nên cậu chẳng thể đọc được biểu cảm của hắn, nhưng cậu lại nhìn thấy một gương mặt rất mãn nguyện từ Jimin. Minho, người tới đó trước cậu đã nói rằng Jimin chào hắn với tư cách là một người bạn cũ.

"Thủ lĩnh Park, sau tất cả những gì ta đã trao cho ngươi, những đồng bằng và cao nguyên của ta, ngươi còn chưa thoả mãn sao?", hắn cố gắng để không thét lên, khi nhìn người thừa kế của mình nằm trong lưỡi kiếm "Ngươi đã phản bội ta, vậy mà còn dám gọi ta là bạn sao?"

"Trao? Ta tưởng là mình chỉ đơn giản là lấy lại đồ ăn cắp thôi chứ nhỉ? Mà thôi, đúng là ta cũng đã hứa rằng sẽ không xâm phạm lãnh thổ của ngài", anh tiến lại gần phía tay cận vệ và cầm lấy thanh kiếm đang nằm trên yết hầu của Thái tử, nhìn vào đôi mắt sợ hãi của chàng trai trẻ, rồi quay ra cười với nhà vua "Nhưng trên cương vị là Thủ lĩnh đàn Park, thưa Bệ hạ. Bây giờ, quyền quyết định nằm trong tay Alpha của tôi, Jeon Jungkook". Anh quàng tay qua cổ Thái tử và trỏ về phía sau lưng hắn, nhìn thẳng vào gương mặt bàng hoàng của Jungkook.

"Hoá ra ngươi cũng chỉ là một tên Omega! Ngươi đã lừa gạt ta, đồ quỷ dữ!", hắn gào lên, mùi kích thích tố lan toả ra khiến các Alpha có mặt trong đại sảnh đau nhói và khó chịu. "Thả con trai ta ra ngay!"

Bàn tay Jimin run rẩy, anh thở dốc, phần ngực phập phồng lộ rõ, dường như không thể chịu nổi, anh cúi gằm mặt xuống, tay bám lấy vai Thái tử. Cậu trai trẻ cười đắc thắng, dùng mệnh lệnh của Alpha yêu cầu anh thả mình ra, cộng hưởng với cha mình khiến anh kêu gào đau đớn. Jungkook toan xông vào nhưng mùi kích thích tố khiến cậu choáng váng, máu chảy ra từ cánh mũi, những tên cận vệ cố gắng ngăn cản các chiến binh xông vào.

Jimin run đến mức tưởng như không cầm nổi thanh kiếm nữa, Thái tử toan đứng dậy thì lưỡi kiếm đã lướt qua phần yếu hầu, giải phóng những đập máu tươi bị giam cầm dưới lớp da. Anh đứng thẳng dậy, ngỡ như những dư chấn vừa rồi chỉ là ảo ảnh, đâm thẳng thanh kiếm vào lưng Thái tử. Nhà vua kinh hãi tới mức không nhận ra kích thích tố của mình biến mất lúc nào chẳng hay. Jimin dùng tay quệt phần máu dính trên miệng, trông anh như vừa thưởng thức một bữa ăn ngon sau chuyến đi săn của mình.

"Ta đã nghĩ ông khôn ngoan hơn thế này chứ, bạn của ta", anh cười, dùng tay gột máu dính trên thanh kiếm trước khi trả nó cho người cận vệ "Ta có thể là một Omega, nhưng ta không phải loại Omega mà ông nghĩ đến đâu. Tiếc cho cậu ta thật, nhưng đó là lỗi của ông, bạn của ta, vì đã không biết dạy dỗ con cái cho đàng hoàng"

Nhà vua đổ gục xuống sàn, hắn ôm đầu gào khóc, run rẩy sợ hãi khi nghe tiếng bước chân từ phía sau lưng. Vậy là hết, vương quốc mà tổ tiên hắn đã dày công gây dựng, quá khứ, hiện tại, tương lai hắn đều sắp bị huỷ hoại dưới tay những kẻ mọi rợ này. Jimin đảo mắt nhìn bộ dạng của hắn rồi bước tới phía trước.

"Ta đề xuất thế này", anh hô lớn, cộng hưởng với tiếng vang của đại sảnh, khiến lời nói vọng ra tới tận cửa pháo đài "Nể tình bạn cũ, ngươi vẫn sẽ tiếp tục là vua xứ Bern và cai quản kinh thành này, chia phần lãnh thổ phía bắc vương quốc cho chúng ta, cùng quyền hợp tác khai thác khoáng sản ở phía tây nam", đôi mắt xanh nhìn thẳng về phía Jungkook "Ngài thấy thế nào, Alpha của tôi?"

[Kookmin] Máu và XươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ