35

547 66 1
                                    

Bạn cùng Thượng Quan Thiển giúp người hầu bê đồ ăn và bày đĩa, vừa khéo nhìn thấy Cung Thượng Giác và Cung Viễn Chủy từ đằng xa vội vã đi đến.

Sắc mặt Cung Thượng Giác rất lạnh lùng, hiếm thấy. Hắn cau mày, môi mím chặt, bước đi nhanh như gió, tiếng áo choàng phấp phới như mang theo cả cơn giận dữ.

Hắn đi thẳng vào nhà, Cung Viễn Chủy, đi theo sau và đóng cửa lại.

"...Chuyện gì xảy ra vậy?" Trong lòng bạn bỗng dâng lên một dự cảm không lành.

"Xem ra là thất bại rồi." Sắc mặt Thượng Quan Thiển bình thản.

"Thất bại?"

"Ngươi hẳn đã biết rồi chứ- - về vấn đề thân thế của Cung Tử Vũ."

Bạn nhớ lại cảm xúc của Cung Viễn Chủy khi nói chuyện với bạn về chuyện này mấy ngày trước, bỗng có chút lo lắng.

"Vậy đồ ăn... có cần đậy lại trước không?"

Trong phòng truyền đến một tiếng động không nhỏ, bạn giật mình, kinh ngạc nói: "... Vừa nãy là Giác công tử?"

Lông mày Thượng Quan Thiển khẽ nhướng lên, dường như cũng có chút ngạc nhiên: "Xem ra hắn rất tức giận."

Lúc này, Cung Viễn Chủy bước ra khỏi cửa, quay đầu đóng cửa lại.

Hắn quay đầu nhìn bạn, mím môi như không biết nói gì. Lúc này Thượng Quan Thiển đột nhiên nói: "Giác công tử xảy ra chuyện gì vậy? Ta thấy ngài ấy vừa nãy đã không vui rồi, ta có thể vào xem thử không?"

Nàng thay đổi hẳn vẻ điềm tĩnh trước đó, đôi mày liễu khẽ nhíu lại, trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng.

Cung Viễn Chủy không vui nói: "Nếu ta là ngươi, ta sẽ chọn không vào".

"Nhưng bây giờ thế này cũng không được, hãy để ta vào, nói với ngài ấy vài câu cũng được."

Cung Viễn Chủy hừ một tiếng, "Đừng tự cho mình là quan trọng quá".

"Này..." Bạn kéo kéo tay áo Cung Viễn Chủy, sắc mặt hắn khựng lại, quay mặt đi không nói gì nữa.

"Vậy chúng ta...... còn phải đợi Giác công tử ăn cơm nữa không? "Bạn do dự nói.

Cung Viễn Chủy cúi đầu, bạn biết lúc này hắn không muốn rời đi, nhưng lại không có cách nào đối mặt với tình hình hiện tại.

Bạn suy nghĩ một chút, "Hay là chúng ta đậy thức ăn của Giác công tử lại trước. Đợi tâm trạng ngài ấy tốt hơn một chút... Chúng ta sẽ đi tìm ngài ấy sau?"

Hắn thở dài, sắc mặt vẫn ảm đạm, nhưng đã dịu đi đôi chút.

"Nghe theo nàng."

Trời dần tối, ba người các bạn ngồi im lặng trong đình viện.

Đồ ăn trên bàn đã nguội ngắt. Trong phòng của Cung Thượng Giác vẫn không có động tĩnh gì, người hầu cũng được lệnh không được đến gần nửa bước.

Thương Quan Thiển đột nhiên nói: "Vừa nãy ta vô tình nhìn thấy, Giác công tử đang cầm một bức thêu hình con hổ, ngài ấy xem rất chăm chú... Đó là cái gì vậy?"

[Transfic] Trở Thành Nhân Vật Được Yêu Thích Nhất Ở Cung MônNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ