7.em ơi đừng chạy

573 67 17
                                        

"Em nói lại"

"Em nói..chú đừng làm em đau"

"Em nói lại"

"Chú..chú..đừng làm em đau"

Win mím chặt môi, hai bên má nóng rực. Cậu bị lão già này trêu đến sắp khóc ra. Nhưng hắn vẫn chưa có dấu hiệu muốn buông tha cho cậu.

Hơi thở âm ấm nóng nảy của hắn phảng phất trên gương mặt cậu, chậm rãi len lỏi đến vành tai, thổi phồng mái tóc biết ngượng ngùng xấu hổ.

Win không chịu nổi áp lực hắn gây ra, chỉ biết khổ sở tránh mặt đi. Mỗi lần cậu rụt cổ tránh né, vai sẽ bị hắn siết chặt, nhịp hô hấp của hắn cũng sẽ tăng lên. Tưởng chừng như một ngụm hắn nuốt cậu vào trong bụng.

Ánh mắt Bright không tự chủ nhìn về phía sườn mặt hấp dẫn, làn da trắng mịn màng khó tìm kiếm ở một người con trai làm hắn cổ họng khô khốc nuốt nước bọt.

Nhưng hắn sẽ không đi quá giới hạn với cậu. Hắn thề. Bé ngoan này hiện tại cũng chưa gọi là 'ngoan'. Thứ hắn muốn chính là đồ ăn tự dâng lên đến miệng chứ không phải cưỡng đoạt, hà hiếp một cá nhân nào. Huống hồ Metawin trong mắt hắn còn quá non nớt đi.

Đưa bàn tay muốn vén tóc mái cậu, Metawin bài xích né tránh đi. Hắn không lấy đó để vào mắt. Bởi vì cậu cứ càng cự tuyệt hắn càng thấy hấp dẫn, càng thèm muốn thôi.

Đem cổ áo bị tụt xuống kéo cao lên, Bright cố tình giấu đi bả vai hồng hào của cậu. Chỉ trách bản thân đôi lúc không kiềm chế được liền muốn nhe răng ra gặm nhấm.

"Chú sẽ không làm đau em"

Win mím môi, giọng lạc đi

"Chú hứa?"

Bright xoay người, đem cơ thể Win ướm sâu trong lòng mình. Nhỏ nhắn tới mức hắn một tay có thể ôm trọn tấm lưng cậu.

"Chú sẽ không hứa. Em đã 20 tuổi rồi. Chính là đủ tuổi làm người lớn. Nhưng em vẫn còn non và xanh quá, lại còn sợ đau thế này. Chú thật sự đau lòng nếu nhìn thấy bé ngoan run lẩy bẩy nằm trên vũng nước, miệng bị nhồi đầy bởi côn thịt và nước mắt ấm ức rơi. Em thức dậy với cổ họng đau rát, bước đi chập chững không chỗ dựa, thầm oán trách chú tại sao lại làm em đau thế này"

Bright thở dài, mê luyến nắm bàn tay Win kề lên cánh môi, hôn một cái. Đồng thời nhìn thấy mi mắt Win có chút ướt. Hẳn là đang rất cảm động. Hắn không nói gì bế bổng Win lên. Đi tới giường nhẹ nhàng đặt cậu xuống.

"Em muốn ăn gì?"

Win nắm lấy chiếc chăn hình thỏ trắng đắp lên người. Cậu thật đói bụng nhưng cũng không biết phải ăn gì.

Thấy cậu không lên tiếng, Bright mỉm cười ôn nhu, đi rót cho cậu cốc nước ấm.

"Em uống đi, chú nấu cháo cho em"

Hắn quay lưng đi, bất ngờ bị một lực tay kéo lại

"Chú..thật sự không làm gì em? Vậy..vậy tiền lương của em thế nào?"

"Tạm thời chú tịch thu, chỉ cần em ngoan ngoãn phục tùng chú tốt, chú sẽ xem xét"

..

BrightWin• Tổng tài bá đạoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ