Chương 11. Đồng nghiệp

142 13 0
                                    

Đồng nghiệp

*

Sắp đến giao thừa, người đến siêu thị vô cùng nhiều. Bên trong siêu thị có máy sưởi, Kang Seulgi theo Irene Bae lấy xe đẩy, chen chúc vào dòng người, bắt đầu cảm thấy có chút nóng.

Đây là siêu thị lớn nhất thành phố, chuyên bán đồ nhập khẩu. Hai người đi sát vào nhau, đẩy xe xuyên qua những kệ hàng.

Irene Bae chọn vài món đồ bỏ vào giỏ, đều là đồ dùng hằng ngày trong nhà. Dầu gội đầu, bàn chải đánh răng, dầu ăn, muối, bột mì, mỗi thứ một ít đều được cả hai lấy bỏ vào giỏ hàng.

Xe đẩy đi ngang qua gian hàng bán đồ Hàn Quốc, Kang Seulgi dừng chân lại, nghiền ngẫm  trước quầy hàng ớt bột. Irene Bae theo động tác của cô cũng dừng lại, cũng bắt đầu lựa gia vị.

"Em có muốn mua kim chi không?"

"Muốn."

"Túi to hay nhỏ?"

Cô suy nghĩ một lúc: "Năm mới chị có về nhà không?"

"Không." Nàng dừng lại một chút, sau đó bổ sung: "Đợi đến Tết nguyên đán rồi về luôn!"

"Vậy lấy túi lớn đi!"

"Được."

Hai người đi về phía khu bán trái cây. Khu trái cây nằm cách khu vực bán thực phẩm đóng gói một khoảng khá xa. Muốn đến đó phải đi ngang qua khu bán đồ khuyến mãi, số lượng người ở khu vực này đặc biệt đông.

Kang Seulgi nhìn những hàng dài đông nghịt người, có chút chần chờ không muốn đi qua. Cô nhìn sang Irene Bae đang đi bên cạnh, hai tay đặt trên tay vịn xe đẩy, ống tay áo bị kéo xuống một chút, lộ ra cổ tay trắng nõn.

Kang Seulgi lặng lẽ nắm lấy ống tay áo của nàng.

Cảm nhận tay áo bị kéo một chút, Irene Bae cúi đầu, thấy hai ngón tay người bên cạnh siết lấy vậy áo, trông có chút khẩn trương.

Nàng gỡ hai ngón tay của cô, để tay cô móc vào khuỷu tay của mình, sau đó yên lặng đẩy xe về phía trước. Động chạm có chút thân mật khiến Kang Seulgi giật mình, vành tai giấu sau tóc thoáng đỏ, lẳng lặng đi theo Irene Bae.

Bầu không khí yên lặng lúc này giữa hai người ngược lại khiến Kang Seulgi có chút xấu hổ. Cô nhìn trái nhìn phải, kiếm chuyện để nói.

"Tại sao năm mới chị không về nhà thế?"

"Vẫn chưa hoàn thành mục tiêu của gia đình." Giọng nói của Irene Bae nhạt nhẽo, nhưng có thể nghe ra một chút chán nản.

Cô không hỏi nàng mục tiêu đó là gì, chỉ hỏi: "Vậy Tết nguyên đán sẽ hoàn thành sao?" Vì nàng đã nói Tết nguyên đán sẽ về nhà.

"Không." Irene Bae chắc nịch trả lời, dù câu trả lời này khiến Kang Seulgi có chút khó hiểu.

Nàng không để ý đến gương mặt không khỏi thắc mắc của cô, vẫn đang suy nghĩ. Trả lời xong, như vừa nảy ra ý tưởng nào đó, nàng nhìn sang Kang Seulgi , ánh mắt trở nên thâm thúy.

"Sao vậy?" Bị nhìn chăm chăm, cô có chút khó hiểu.

" Em còn nợ tôi một lời hứa đúng không? Nếu tôi làm người mẫu cho em vẽ tranh?"

|SEULRENE||Futanari| ÁNH SÁNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ