Do Miểu dừng lại ở một căn nhà rộng lớn, đỗ xe vào sân, Do Miểu bước xuống xe định bước vào nhà nhưng phát hiện cái của nợ kia vẫn lì lợm không muốn xuống xe.
Cô bước tới mở cửa xe :
- Ê, xuống nè, tới rồi.
- Hông. - Châu Tương phụng phịu nói, khuôn mặt rõ ràng giận dỗi.
- Giận dai dữ vậy ?
- Ai bỉu la người ta.
- Ai bỉu em phá.
- Có phá đâu.
- Còn cãi.
- Có cãi đâu.
Thế là một người một câu, cứ thế một người trên xe còn một người dang nắng cãi nhau um sùm.
Cuối cùng Do Miểu đành phải mạnh bạo mà ôm cô vào lòng, bế cô đi vào nhà. Nhưng Châu Tương giận dai kia lại bướng bĩnh giãy giụa trên tay Do Miểu, làm Do Miểu cực khổ lắm mới bưng cô được ra khỏi xe.
Nàng giãy giụa kịch liệt trên tay cô, làm cô khó khăn lắm mới bưng được vô nhà, nhưng chỉ vừa đến cửa chính nàng đã cố sức giãy thật mạnh một cái, làm cả thân thể vô lực rơi xuống. Nhưng Do Miểu đã nhanh tay hơn, ôm lấy nàng lại, đặt tay mình dưới đầu nàng, tay kia ôm lấy eo nàng, cả thân thể cô đổ rạp lên người nàng không một khe hở, miệng không hiểu sao lại vô tình dính vào ngực nàng, cách một lớp áo.
Hơi thở nàng gấp gáp đến bức người, cô nuốt khan một cái rồi ngước lên nhìn nàng, chưa kịp nói tiếng xin lỗi thì đã nghe tiếng nói sau lưng vang lên :
- Ui đui con mắt tui rồi. Giám đốc Do, dẫn con gái người ta về rồi định quất nhau giữa sân vậy đó hả ? Hai đứa bây không biết nắng nôi là gì hả ?
Do Miểu lật đật đỡ Châu Tương đứng dậy, nhìn tên họ Mã đáng ghét kia một cái sắc lẹm rồi hừ lạnh đi vào nhà :
- Tao có làm gì đâu, bị té thôi.
- Chời, té khôn quá ha, té mà ụp mặt dô......dô......dô.....hai cái núi đó.....ui.... mày nghẹt thở không ? Hồi nãy tao nhìn mày y chang tề thiên đại thánh vậy.
- Sao vậy ? – Do Miểu ngạc nhiên không hiểu hỏi Mã Ngọc Linh.
- Bị núi đè. Hahaaha.
- Dô diênnnnnnnnnnnn.
Do Miểu dậm chân dậm giò dắt Châu Tương đi vào trong, đặt nàng ngồi xuống sofa, bản thân cũng ngồi xuống đó thở hồng hộc, khẽ nhìn nàng một lần, đôi má cô bỗng dưng ửng đỏ lên.
- Nè, qua đây làm gì ?
- Tao có ý tốt tính đi thăm cục nợ của mày, ai dè chị Thảo nói mày đưa về rồi, nên ghé thăm.
- Ai cần, đi về đi. – Do Miểu cọc cằn lên tiếng.
- Xế, chắc thèm, mà cho mày biết, tối nay Thu Hằng sẽ ghé tìm mày đó. Sáng nay cô ta hỏi mày um sùm trong công ty kìa.
Nói rồi Mã Ngọc Linh đi ra lấy xe trở về, Do Miểu sực nhớ cái gì đó nên cầm điện thoại lên, quả nhiên có mấy cuộc gọi nhỡ của Thu Hằng, cô khẽ thở dài rồi xoay sang Châu Tương, nhìn nàng đang ngơ ngác nhìn mình thì hỏi :
BẠN ĐANG ĐỌC
Do Tổng Nhặt Được Của Nợ [Châu Do Thế Giới]
FanfictionĐây là fic HK. Đây là fic ngọt, nên đừng vào rồi đòi ngược, tôi đập một phát chết tươi. Chấm hết. Au : mooncaca cp : Châu Do Thế Giới