Trong đêm khuya thanh vắng, chỉ có ánh trăng sáng rọi xuống khuôn viên bên ngoài hoàng cung, Joong nhẹ nhàng bế Dunk ra khỏi không gian ngột ngạt của bữa tiệc. Vương tử Hoả quốc đưa Dunk đến bên thành hồ của đài phun nước lớn giữa khuôn viên, nơi không khí quang đãng và vắng người hơn.
Hắn tháo bộ áo choàng dài đỏ sẫm đặt lên thành hồ rồi cho Dunk ngồi lên, bé con giờ đây đã lắng dịu sau trận khóc ban nãy, tò mò ngắm nhìn vẻ đẹp của đài phun nước to lớn. Sự im lặng bao trùm màn đêm, chỉ còn lại tiếng nước róc rách nhẹ nhàng như một bản giao hưởng êm dịu. Ánh trăng phản chiếu trên mặt hồ tạo nên một khung cảnh huyền ảo thanh bình.
Dunk nhìn thấy làn nước sóng sánh trong hồ thì như nghĩ ra gì đó, bé nhìn sang Joong, nở một nụ cười tinh nghịch và nói:
"Joong ơi, bé cho anh xem cái này nè!"
Dunk nhắm mắt hít sâu một hơi, hai bàn tay nhỏ của bé nhấc lên, và dưới ánh trăng sáng, những dòng nước trong đài phun bắt đầu nhảy múa theo chuyển động tay của nhóc con, từ từ thay đổi hình dạng và tạo ra những hình ảnh đẹp mắt.
Joong lần đầu tiên thấy Dunk nhỏ dùng Thuỷ thuật nghiêm túc thì ngạc nhiên không thôi, anh nhìn những hình dạng nước được bé con tạo nên rồi cười một tiếng khen ngợi:
"Nhóc con giỏi vậy ta."
Bé được hắn khen thì phổng mũi, mặt hơi vênh lên trông đáng yêu cực.
"Em chạy theo Phuwin học mỗi khi anh bận đó. Tại vì nhìn Joong lúc nào cũng quạu quọ hết nên Dunk muốn học để làm cho anh vui á!"
Joong nghe Dunk nói nhóc học thuật chỉ để làm anh vui thì bật cười, cũng thấy rất ấm áp trong lòng.
"Nhóc con lém lỉnh này."
"Để em cho anh coi em còn làm được nhiều thứ nữa nè."
Nước trong hồ dưới sự điều khiến của bé con tạo thành các hình thù từ những con cá nhỏ nhảy múa đến các bông hoa nước nở rộ, mỗi tạo hình đều là một phép màu dưới ánh trăng. Tuy nhiên, do phép thuật của bé vẫn còn non nớt và chưa thực sự vững vàng, một trong những con cá đột ngột mất kiểm soát và bay thẳng về phía Joong, toé nước lên mặt khiến hắn bị ướt sũng.
Phản ứng tức thì của Dunk là giật mình, nhưng khi thấy Joong bị ướt nhẹp lại bật cười khanh khách, tiếng cười trong trẻo vang vọng giữa không gian im ắng của ban đêm, khiến cho sự cố bất ngờ trở nên hài hước.
Joong tuy ban nãy có thể xài phép để con cá bốc hơi nhưng hắn không muốn dùng Hoả thuật khi bé con quá gần, rất dễ làm bé bị thương nên cứ để mặc cho mình bị ướt sũng.
Hắn nhẹ nhàng lắc đầu và cười bất lực với bản thân, từ trước đến giờ dù đánh nhau ầm trời, nguyên tố nước của Dunk chưa bao giờ chạm vào được hắn. Vậy mà giờ đây hắn lại tình nguyện cho bé con toé nước vào mặt, nghĩ sao cũng thấy mất hết thể diện.
Nhưng chẳng sao hết, bé con không bị thương mà còn cười vui vẻ là được.
Vị Vương tử điềm tĩnh sử dụng chính phép thuật của mình để làm khô quần áo. Dù đây chỉ là một cách dụng thuật đơn giản, nhưng lại thể hiện sự nuông chiều và dung túng của hắn đối với những trò nghịch ngợm ngây thơ của bé con.
BẠN ĐANG ĐỌC
[JoongDunk] Xứ sở các nguyên tố
ФанфикшнCâu chuyện về Vương Tử của Hoả Quốc, Joong Archen, khi phải trở thành kẻ trông trẻ bất đắc dĩ, vì đối thủ một mất một còn của mình ngoài ý muốn biến thành một đứa bé cực kì dính người - cụ thể là bám chặt lấy hắn không buông. Kéo theo sau đó là một...
![[JoongDunk] Xứ sở các nguyên tố](https://img.wattpad.com/cover/360342172-64-k716682.jpg)