14. Bé hông muốn về

3.8K 324 32
                                        



Dunk nãy giờ cứ thấp thỏm trốn trong phòng ngủ của mình không dám ra ngoài, mọi người biết tại sao không?

Chuyện là phụ thân với mẫu thân của bé hôm nay lại sang Hoả quốc đàm phán một số việc quan trọng, với lại họ cũng muốn thăm bé. Ban đầu bé vui lắm, chạy ra quấn quýt với hai người một hồi lâu luôn, nhưng sau đó mẫu thân lại bảo muốn bé về lại Thuỷ tộc đi chứ cứ ở Hoả quốc mãi, làm phiền mọi người thì không hay chút nào.

Bé nghe mẫu thân nói muốn bắt bé về lại Thuỷ tộc thì liền lắc đầu nguầy nguậy, nói hổng muốn đâu, tại bé còn muốn ở lại chơi với Joong mà, anh cũng nói bé hổng có phiền anh chút nào hết trơn á.

Nhưng sau đó bé bị phụ thân trừng mắt, nói bé là Thái tử của một nước rồi, không có được tuỳ hứng như vậy, mau mau nghe lời hai người về lại Thuỷ tộc.

Thế là mặt bé con mếu xệch, mắt còn ầng ậng nước luôn miệng bảo "Con chưa muốn về, còn muốn ở lại chơi với anh mà." khiến Quốc vương và Vương hậu rất đau đầu.

Đúng lúc này thì Dunk thấy vị Vương tử của Hoả quốc đang đi đến, bé liền vùng ra khỏi cái ôm của mẫu thân rồi chạy vội đến bên Joong, nép phía sau áo choàng dài màu đỏ của anh mếu máo.

"Anh ơi, cứu bé."  (つ╥﹏╥)つ

Joong vốn nghe đến việc phụ mẫu của Dunk sang thăm Hoả quốc, đang có ý muốn qua chào thì không ngờ lại bắt gặp cảnh bé con của mình nước mắt lưng tròng cầu cứu.

Hắn nhanh chóng hành lễ với Quốc vương và Vương hậu trước mặt, rồi vội vàng ngồi xuống xoa xoa hai bên mặt bánh bao của nhóc con, dịu giọng dỗ dành.

"Dunk sao vậy? Sao lại khóc?"

"Hức... anh ơi... ba mẹ đòi bắt em về lại Thuỷ tộc á. Dunk hông muốn âu..."

Quốc vương nhìn thấy cảnh đứa con trai của mình bình thường đánh nhau ầm ầm với người ta mà bây giờ lại mè nheo như thể ông bà bắt nạt nó lắm thì mi mắt giật giật, hắng giọng lấy lại vẻ uy nghiêm của mình mà nói.

"Dunk! Không có làm phiền Vương tử nữa. Mau theo mọi người về Thuỷ tộc."

Bé con bị phụ thân gắt như vậy cũng giật mình, giương đôi mắt sợ hãi nhìn Joong nhưng đồng thời cũng rất cứng đầu, quyết tâm trốn tịt phía sau lưng hắn chỉ ló ra đôi mắt to tròn long lanh mà nói.

"Không mà, con chưa muốn về, muốn ở đây với anh. Muốn được anh ôm ôm cơ."

Sau đó còn quay sang Joong, miệng chu chu nài nỉ.

"Anh ơi em hông muốn về, anh nói với ba mẹ đi là Dunk ngoan mà, Dunk không có phiền anh. Đúng hông?"

Joong thấy bé con lại có biểu hiện muốn mếu thì vội vàng đưa tay lên xoa xoa mái tóc mềm, giọng cũng hạ xuống một bậc dỗ dành.

"Ừm, Dunk giỏi lắm, không có phiền anh. Ngoan ngoan, không có khóc nhè, anh thương..."

Mẫu hậu thấy thái tử nhỏ của mình bám riết lấy người ta không buông thì kinh ngạc không thôi. Đứa con trai này hồi đó lúc nào cũng ôn hoà với mọi người, nhưng nhắc đến Vương tử của Hoả quốc một cái thì như chạm vào vảy ngược của nó, miệng cũng tự động phun ra biết bao lời "vàng ngọc"  dành cho người ta. Vậy mà biến nhỏ một cái thì tự dưng dính cứng ngắc, còn mè nheo nũng nịu nữa chứ.

[JoongDunk] Xứ sở các nguyên tốNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ