13

900 95 9
                                    

Những ngày này không ai biết Jeong Jihoon biết mất ở nơi nào. Lúc Lee Sanghyuk gọi điện hỏi thăm Son Siwoo về cậu đàn em gặp hôm đi nhậu thì mới biết hắn từng xin vào làm trong công ty của cậu được hai tháng. Hiện tại đã xin nghỉ. Lee Sanghyuk hoàn toàn hiểu ra được Jeong Jihoon luôn nhắm vào bản thân mình để đạt được điều hắn muốn. Anh tự nhủ bản thân cũng chỉ là một bàn đạp mà Jeong Jihoon hết lòng muốn giành giật, giúp hắn trả thù Jeong Jihwan. Chỉ nghĩ đến đây thôi, lồng ngực anh bỗng dưng lại co thắt, không biết cảm xúc bứt rứt nhộn nhạo này là gì, nó quá mâu thuẫn với những nhịp tim đập liên hồi khi nhận được sự đối đãi ân cần của hắn.

Lee Sanghyuk gạt phăng mọi thứ đi, chỉ muốn tập trung vào công việc, đồng thời cũng đợi tin tức điều tra đến khu vực làng chài mà Park Jaehyuk từng lui tới.

Song, ông trời quả thật rất biết trêu đùa với trái tim anh. Hay nên nói, Jeong Jihoon quá sành sỏi trong việc đọc vị được suy nghĩ của Lee Sanghyuk đây?

Bởi vì không lâu sau đó, Kim Hyukkyu đã gửi đến cho anh một thiệp mời tham dự sinh nhật lần thứ 30 của anh ta. Mỗi năm đều đặn, Kim Hyukkyu đều gửi thiệp mời đến cho Lee Sanghyuk, dù biết anh sẽ không bao giờ tham dự. Kim Hyukkyu biết Lee Sanghyuk được năm năm, kể từ lần gặp đầu tiên ở nhà họp Hội đồng. Anh ta đã đọc qua hồ sơ thông tin cá nhân của anh, không hề cảm thấy tội nghiệp, mà còn nuôi nấng một tình cảm ngưỡng mộ lớn dần lên trong tâm hồn. Hyukkyu luôn dùng những đối đãi dịu dàng nhất, điềm đạm nhất để thầm lặng giúp đỡ Lee Sanghyuk. Anh ta biết Sanghyuk đã mất đi dòng máu dị biệt xuất chúng đó, nên luôn trốn chạy trong lớp vỏ bọc kiên cường gai góc. Để hạn chế những ánh mắt dò xét từ các chi tộc khác, Sanghyuk từng đề nghị yêu cầu về việc lấn át sự căng thẳng trong phòng họp bằng tinh dầu hoa và thảo dược, Hyukkyu không những tán thành, còn lặng lẽ căn dặn hậu cần luôn chuẩn bị riêng một bình hoa đặt trên bàn riêng của Sanghyuk, vì anh ta biết anh yêu thích những loài hoa. Dàn Phong Lữ trước cổng toà nhà, cũng là do anh ta yêu cầu chăm bón, vì Hyukkyu đã luôn để ý Sanghyuk mãi trung thành sử dụng một mùi nước hoa đặc trưng từ loài hoa này.

Phải rồi. Kim Hyukkyu không hề biết, Lee Sanghyuk là một mật hoa.

So với những kẻ đi săn vẫn còn duy trì lối săn mật hoa bằng cách đánh mùi truy sát, thế hệ kẻ đi săn ở độ tuổi của Lee Sanghyuk và Kim Hyukkyu trở về sau, do không duy trì tập tính săn lùng bừa bãi, đều không còn sở hữu khứu giác quá nhạy bén như thế hệ trước. Huống hồ Lee Sanghyuk còn trang bị một loại thảo dược khắc chế mùi hương trên người mình nằm trong chiếc dây chuyền luôn đeo trên cổ. Kể từ khi chế tạo được dây chuyền khắc chế mùi hương này, Lee Sanghyuk đã phân phát cho tất cả các mật hoa khi tham gia vào bộ luật bảo vệ các mật hoa. Đó cũng chính là lí do các mật hoa được bảo vệ luôn nằm xa tầm truy bắt của kẻ đi săn.

Sanghyuk cầm tấm thiệp được niêm yết cẩn thận bằng một miếng sáp mạ vàng tinh xảo, cẩn thận đặt lên bàn rồi nói với thư ký.

"Chuẩn bị quà cho Hyukkyu giúp tôi, cuối năm ngoái cậu ấy đến Pháp mà quên mang khăn quàng cổ, đặt may riêng một chiếc từ nhà thiết kế Ý nhé."

Giọng nói của thư ký Yena phát ra từ máy bàn, cô không quên hỏi lại.

"Lần này thẩm phán Kim tổ chức tiệc ngoài trời ở ngoại ô thành phố, chủ tịch Lee có muốn đi không ạ?"

Néctar | Choker • Guria • On2eusNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ