- Ồ...tôi hiểu...Đợi đã, vậy tôi là nghi phạm sao?
Jisoo nghiêng đầu.
- Chà...nói chung thì là vậy. Họ đang nghi ngờ đó. - Soonyoung rót thêm một tách trà cho Jisoo.
- Ngày 17...18...nhưng mấy ngày đó tôi có ca trực cả ngày, buổi đêm cũng ở lại sở cảnh sát mà. Tôi nhớ là...ừm...phải rồi! Tôi xem bóng đá! - Jisoo vỗ tay - Hình như là với Soonyoung-hyung luôn này?
- Ờ, phải rồi. Tụi tôi xem cùng nhau. - Soonyoung mỉm cười - Vậy được chưa?
Hansol và Seungkwan nhìn nhau, rồi đứng dậy, cảm ơn hai người trước mặt. Hai người nhanh chóng rời khỏi sở cảnh sát và lên xe.
Xung quanh thị trấn X chỉ có thị trấn A, và thị trấn mà Hansol cùng Seungkwan đang sống, thị trấn B. Tuy nhiên, cảnh sát trưởng nơi đây là Lee Seokmin thì đã thuộc diện không khả nghi rồi, anh cũng biết Seokmin có thói quen đi từ thiện vào khoảng thời gian này trong năm nữa.
Nhưng thái độ của Soonyoung, có vẻ như đang rất bực mình.- Đáng nghi quá...
- Phải không? - Seungkwan nhanh nhảu đáp lại - Em cũng thấy rất đáng nghi!
Thái độ của Soonyoung thực sự đã làm rấy lên nghi ngờ trong Hansol. Anh khá chắc rằng, một người nghiêm túc với luật pháp và lý tưởng sống của mình như Soonyoung, sao lại có thể khó chịu khi bị coi là nghi can của một vụ án được kia chứ?
Có gì đó rất kỳ lạ.- Có thể là anh ta biết gì đó chăng..?
- A, chết tiệt, sao lại khó vậy nhỉ? Bình thường anh mất có một ngày để phá án thôi mà, vụ này thực sự khó vậy sao?
Seungkwan ngước đôi mắt cún con ủy khuất lên nhìn anh. Anh e hèm một tiếng, rồi tặc lưỡi.
- Em thất vọng sao?
- Không...chỉ là, chẳng phải mục đích hiện tại của hung thủ được nhận định là "khiêu khích" hay sao? Như vậy...rất có thể sẽ có thêm vụ án nữa xảy ra?
Hansol nắm chặt vô lăng. Anh biết chứ, có gì đó rất lạ. Anh cảm giác như anh có thể hiểu được tất cả các chi tiết của vụ án rồi, nhưng đưa từng cái một vào thì chẳng có thứ gì hợp lý. Đến cả những người khả nghi nhất đều có bằng chứng ngoại phạm.
Vụ án này thực sự là vụ án "không có nghi phạm" sao?Anh phải nhanh hơn nữa. Hung thủ rất có thể là một tay giết người hàng loạt. Nếu mục đích của hắn ta thực sự là để khiêu khích cảnh sát, thì chắc chắn hắn sẽ ra tay lần nữa.
- Seungkwan, em thử tìm xem, các thị trấn lân cận, dạo gần đây...tầm một năm trở về trước, có vụ án nào tương tự thế này không?
- À, được! Về tới văn phòng em sẽ tìm thử!
Có một khả năng nữa. Một khả năng rất cao.
Đây không phải vụ án đầu tiên của hung thủ. Hắn không thể giết người một cách gọn gàng như vậy trong vụ án đầu tiên được.
Thường thì trong vụ án đầu, nếu nhận định mục đích của vụ án tại thị trấn X là 'khiêu khích', thì hung thủ cần phải luyện tập 'giết người'. Hắn cần phải luyện tập để cho ra thành quả hoàn hảo như vậy.
Với các vụ án mang tính chất 'đầu tiên' và 'thử nghiệm' tiên phong cho các chuỗi vụ án sau này của hắn, có lẽ nạn nhân sẽ là một người hắn thân quen, hoặc một người hắn biết ở gần nơi hắn sống, tạo cho hắn cảm giác an toàn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[VerKwan] - Khao khát
FanfictionTôi không thể chạm vào người như em được. Đôi tay của tôi nhầy nhụa, trong khi đôi tay ấy của em thật mềm mại. Tôi khôn muốn vấy bẩn em. Nhưng mỗi khi em gọi tên cậu ta, tôi không thể kháng cự lại được. Tôi yêu em. Nhưng em lại yêu cậu ta. (LƯU...