Abel Walker là một nhà làm búp bê nổi tiếng bật nhất thế giới, anh được ngưỡng mộ vì tài năng và sắc đẹp, những con búp bê anh làm ra đều mang lại nét riêng, rất mê hoặc.
Công việc của anh phải nói là cực kì quan trọng về việc chất xám ,và chất lượng, anh rất khắt khe về việc đó , khi biết có một cậu bé nhỏ tuổi được vào và quản lý khâu chất liệu thì anh đã cực kì nổi nóng ,luôn luôn gây khó dễ cho cậu bé đó và không để cậu vào mắt , thẳng ra là anh kì thị người như cậu bé ấy .
Gia đình của cậu bé đó cũng không khá giả gì,vì nhà chỉ có cậu ấy và cha cậu nên mới cố gắng học ,mới có ngày hôm nay tên cậu bé đó là.
Mash BurnedeadDù bị Abel ghét ra mặt và bị anh đày đọa sai bảo như người hầu ,nhưng em vẫn vui vẻ tươi cười với anh ,đỉnh điểm là khi.
Không phải lỗi tại em ,mà vì lúc đó em đang rất mệt mỏi vì phải thức đêm để coi hết và kiểm tra tác phẩm của Abel để đảm bảo chất lượng. Em mệt mỏi mà gục trên bàn làm việc vô tình không kiểm tra hết nên xảy ra chuyện, khi khách hàng điện thoại cho em mắn vốn thì em mới nhận ra là mình đã lơ là giao cho khách một con bị lỗi.
Sau vụ ấy Abel đã ghét em nay còn ghét hơn vì em mà hắn phải đền cho người ta và xin lỗi. Em xin lỗi anh chân thành nhưng vô ích, Abel còn nói sẽ đuổi việc này , em nghe vậy liền xanh mặt vì công việc này nó đang nuôi sống cha và em . Em quỳ xuống cầu xin nhưng chỉ nhận lại ánh mắt coi thường, rồi bị anh dùng chân đạp em làm em ngã ngang dưới nền đất .
Đêm đó em tăng ca , lúc này em mới khóc ,khóc vì tức tưởi, khóc vì sự nghèo khó ,khóc vì bị sỉ nhục, khóc vì sự vô dụng của em ,tiếng khóc của em vô tình Abel đi ngang mà nghe được.
"Vô dụng"
Ngày hôm sau em có được một ngày nghỉ duy nhất, em muốn đi thư thả đâu đó nhưng suy đi nghĩ lại thì không biết đi đâu ,vì vốn em làm gì có bạn.
Em đi ngang qua một nhà hàng sang trọng, em khẽ nhìn vào thì thấy Abel đang ăn bên trong, em nhìn thấy anh rồi em quay mặt bước đi chỗ khác ,Abel lúc này mới xoay mặt ngang nên thấy bóng dáng em ,anh không thèm quan tâm.
Em đi vào cửa hàng mua ít mỳ gói ăn vì phải tiết kiệm nên từ nhỏ đến lớn em chỉ ăn mỗi mỳ gói thôi , có dịp gì đó em mớ mua cơm hợp ăn thôi.
Em mua xong đi ra thì thấy Abel cũng vừa lúc đi ra ,hai ánh mắt va nhau , Mash im lặng cuối mặt quay đi . Anh để ý đống mỳ gối trên tay Mash thôi .
"Nghèo lắm à? ăn cái thứ đó ,phải đuổi việc cậu ta sớm thôi"
Sáng hôm sau ,em đi làm như mọi ngày thôi bị say vặt bị đày đọa em vẫn tươi tắn. Em được giao việc đi vô phòng làm việc của Abel, giờ ăn trưa anh ta đi ra ngoài ăn cơm do đầu bếp riêng của anh nấu . Sau khi vào phòng thì thấy Mash đang ngủ chứ không ăn trưa. Anh nghĩ
"Bộ người nghèo không ăn trưa à?"
Mash dựt mình tỉnh dậy rồi tiếp tục công việc của Abel giao cho Mash.
Tới buổi chiều tan làm , em lảo đảo đứng lên mà ôm cái bụng rỗng , vì từ sáng tới giờ cậu chưa cho gì vào bụng , em vọi chạy tới chỗ lấy nước uống của công ty mà uống lấy uống để, em uống đến ho khan rồi mới đỡ hơn một chút , en ghét cảnh nghèo nàn này lắm rồi ,em chỉ còn mục tiêu sống cuối là người cha già của em nên em mới cố gắng đến vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
۞allmash۞Yêu Em Mỗi Ngày
HumorTRUYỆN HÀI HƯỚC ,NGỌT NGÀO 💝 Ngọt như đường 💝🍯🍰😋🍭🍬💝 -Mỗi ngày một câu chuyện về Bé và mấy anh chồng √AllMain/√AllMash •Một thế giới không phép thuật •Hiện đại • &No magic↢ -Nhân vật occ NẶNG Author:Bé Câu