Đón đón đưa đưa

172 32 12
                                    

Tác giả: Super Banana.

/Timeline cúii/






"Tao nghe đây?"

"Yasuhiro-san...là em Sanzu đây"

"Ừ, tao biết, gọi có việc gì?"- vì nó đã rất chu đáo tự lưu số kèm tên và cả ảnh selfie của mình vào danh bạ.

"Xin lỗi vì đã làm phiền anh vào sáng sớm...nhưng mà em không biết cầu cứu ai khác nữa"

Sau một hồi quanh co núi đồi. Mucho đúc kết ra là người ấy gọi nhờ hắn chở đi học. Vì xe cộ bị hỏng chưa kịp sửa và ông anh thì đã chở đứa em gái đến trường nữ sinh ở quận bên cạnh.

"Hôm nay em có bài kiểm tra thường xuyên...nhưng mà đi tàu điện mệt quá..."- thề đấy, nó không hề giống đang nũng nịu tẹo nào đâu.

"Được rồi, ở đấy đợi tao một chút"

Sự thật vui nhộn là lúc vừa bắt máy, Mucho đang cạo râu dở dang với mớ bọt trên mặt. Thường thì hắn ít bị ai nhờ vả lắm (hay phải nói là không ai dám nhờ, hoặc có nhờ thì hắn cũng đ*o làm).

"Thằng nhóc nhà Akashi phiền hà thật"-hắn chậc lưỡi, cạo vội cho xong, rồi thay đồ chạy qua rước người ta.


Sanzu nhìn con quái xế yêu dấu của mình nằm tả tơi sau sân nhà.  Nó buồn vì bé yêu thành ra dạng này (do nó bốc đầu bị lỗi kĩ thuật), nhưng cũng vui vui vì...

"Sanzu!"

Tiếng gọi từ ngoài cổng làm Sanzu đang ngồi chồm hổm bỗng khẩn trương đứng bật dậy. Lấy tay chỉnh đốn tóc tai rồi chạy ù ra ngay.

"Dạ!"

Mucho đã và đang đứng ngay cổng trước nhà nó. Outfit dân đua bụi bặm, cưỡi trên con xe phân khối lớn hắn ít khi chạy (vì thường hắn đi ô tô thôi). Kính mũ bảo hiểm che mất nên nó chẳng nhìn ra sắc mặt của đối phương.

"Không phiền anh chứ ạ?"-nó leo tót lên đằng sau, đội mũ, rồi ôm hờ trên hông hắn. Vì bài học vỡ lòng ông anh cho nó biết là ngồi sau motor nhất định phải vịn đứa đằng trước không là mài mông ra đất.

"Không phiền. Phải trường hướng này không?"- Mucho cũng chẳng để ý gì tay chân nó, muốn đặt đâu thì đặt.

"Dạ"- một tiếng dạ, hai tiếng cũng dạ, khác hẳn với phong thái đối đáp của nhóc đội trưởng này với mấy tên đàn anh khác.

Sanzu lấy làm tò mò vì chả biết Mucho làm sao mà chạy đến rước nó chỉ trong hơn 10 phút, quần áo tóc tai tươm tất (bỏ qua vụ tóc vì nó có thấy được đâu), nó đây muốn sửa soạn để ra khỏi nhà cũng phải mất gần nửa giờ.

"Mày ăn uống gì chưa?"- hắn hỏi và tay ga nhả dần khi đi ngang qua con phố bán quà sáng.

"Uống sữa rồi ạ...2 hộp"-Sanzu thành thật đáp. Nó đang diet.

"Nghe cứ như nít ranh..."- ý hắn là chỉ có con nít mới uống sữa thôi.

Kết quả là nó được người ta mua quà sáng cho.

Sanzu thấy sự nghiệp đeo đuổi crush của mình đang đà thăng hoa.

"Cảm ơn anh ạ!"-Sanzu cởi nón trả hắn. Xe dừng tận cổng trường khiến ai nấy đi vào cũng ngó nghiêng nhìn cả hai. Ừ thì cứ nhìn đi, ghệ tương lai của tao đấy, chuyện sớm muộn thôi.

musan | chú ơi đường còn xa không?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ