~hụych hụych hụych~~
~ting tong ting tong<<< cạch>
"Q..Quỳnh Nga đâu?"
Không đợi người trước mặt vào nhà, Diệp Anh một tay chắn ngang cửa, bộ mặt lạnh lẽo cất giọng :"Chị và Quỳnh Nga lại có chuyện gì sao?"Seri thở hồng hộc nhìn bộ dáng không biết gì của Diệp Anh, cô thầm vui mừng trong lòng liền nói :" À...phải, chúng tôi vừa...vừa cãi nhau, hộc hộc...tôi đưa em ấy về được rồi chứ?" Diệp Anh khiêm tốn nuốt xuống lạnh lẽo, đứng nép người sang một bên. Một phút sau Seri đã bế nàng say khướt trên tay bước ra, còn để lại một câu như tạt vào mặt em một thao nước lạnh :"Cảm ơn đã chăm sóc, sẽ không có lần sau nhưng nhỡ cũng đừng động vào người của tôi."
" !!! "
Diệp Anh bật cười, nụ cười chua chát thấm chút vị mặn của nước mắt. Em chưa từng nghĩ đến một lúc người nàng yêu nhất sẽ đáp lại tình cảm nàng, chỉ sợ đến một lúc sẽ bỏ rơi nàng, hiện tại đã bắt đầu xây nên một bức tường thành lớn, giữ nàng trong đấy...
⏰⏰⏰⏰
"Ưzz" Quỳnh Nga khó chịu vươn tay dập báo thức cạnh giường. Đầu nàng đau như búa bổ, ong ong nặng trĩu, hơi thở nóng rực còn lưu lại hương rượu cay cay. Đôi mắt lờ đờ đảo quanh, trên bàn làm việc còn có khung ảnh của Seri??'Cạch' "Ân, em tỉnh rồi?" Seri trong chiếc tạp dề màu xanh, cô cầm một ly nước ấm ôn nhu ngồi xuống cạnh nàng. Quỳnh Nga có chút bất ngờ, nàng chỉ sợ rằng đêm qua sẽ khiến cô giận dỗi lắm nhưng đối diện ánh mắt cực kì ôn hòa. Quỳnh Nga cầm lấy nhấp một ngụm, mỗi lần say rượu tỉnh dậy như rằng cổ họng khô khốc, nóng ran như sa mạc khô cằn.
Rõ rằng nàng đã đợi trước căn hộ của Diệp Anh, sau một đêm lại trở về bằng cách nào, hoặc do nàng cũng không chắc rõ bản thân đã đi đâu về đâu.Đôi mắt cụp buồn nhìn ly nước ấm trong tay, trước kia mỗi khi nàng như con sâu rượu say khướt, Diệp Anh cũng sẽ mang nước ấm và lau người giúp nàng. Điều này đến từ Seri sao không cảm thấy ấm áp hay rung động như nàng vẫn hằn mong ước.
"Em sao vậy? Chị có nấu canh giải rượu, em thay đồ rồi ra ăn nhé."
"Ân, Seri, tối qua em về nhà bằng cách nào?"
Cô khựng lại, chột dạ hơi đơ người một lúc. Không thể bảo Diệp Anh chăm sóc nàng cả đêm mới gọi cô đến! "Là chị tìm thấy em ở quán rượu."
"Vậy à..." Quỳnh Nga ảm đạm thở dài một hơi, đêm qua là nàng ảo giác ??
__________
Lại một tuần dài trôi, mỗi ngày đều thẩn thờ suy nghĩ rất nhiều. Quỳnh Nga ngồi trước quầy bar, không buồn mà chén sạch một ly. Nàng tự hỏi bản thân hiện tại có hạnh phúc không rồi bật cười chua chát. Người không hỏi câu ấy chứng tỏ họ đang hạnh phúc, chỉ có bất hạnh và lang mang trong đời mới có những câu hỏi vô nghĩa đấy. Nàng cay mắt nhìn chiếc ghế bên cạnh, từ bao giờ trống vắng như thế?Diệp Anh từ lúc đến Seoul đã quen biết nàng, cũng rất lâu trước đây, em có bảo mình thích nàng nhưng Quỳnh Nga không chút bận tâm, chỉ thấy phiền phức. Chỉ thấy vui khi bên cạnh Seri, dù ít ỏi cũng rất viên mãn với nàng. Những lúc cô đơn tìm đến, chỉ có mỗi Diệp Anh ngốc nghếch ngồi phía sau, âm thầm mà vỗ về, chưa từng than trách một lời cũng chẳng mong cầu một mối quan hệ xa hơn với nàng. Quỳnh Nga nhớ đến nụ cười ngây ngô của em mà lòng đau xé, là nàng nguyện ý không tiếp tục gặp em, nhưng hiện tại lại rất muốn gặp...rất nhớ.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Cover) [CúnThỏ-Shortfic] Sắc-Dục 🔞
Roman d'amourFic gốc : [Lisoo-Short Fic][BHTT] SẮC-DỤC 🔞🔞🔞 Au: VnChan97