[11]

925 101 12
                                    

- tiền tao đem về cho tụi mày chứ cho ai? Liều mạng chó rồi đổi lại tụi mày thái độ kiểu đó với tao đúng không?

------------------------------

- anh Cò, anh còn đau mà, sao anh đứng dậy làm gì? 

Ốc vội tiến đến đỡ, Cò bám tay vào tường, lần mò ra ngoài, ở trong góc đó mãi ngột ngạt lắm. Đương nhiên Cò sẽ không tựa người vào con Ốc bé xíu, anh phẩy phẩy tay bảo nó đừng đụng vào, chậm chạp ra ngồi xuống cái ghế gỗ cũ.

- tụi mày dọn đồ đi, bác Ba đứng tên tìm cho mình cái nhà cũ, tiền tao ở đây cũng chưa đủ, nhưng mà người ta cho trả góp, để tao ráng đi làm bù vào.

Tụi nhỏ im lặng không lên tiếng, Cua với Hến không biết nên đối mặt ra sao, nói bọn nó chấp niệm quá lớn cũng được, tụi nó vẫn chưa chấp nhận được được cái cách "hi sinh đời anh, củng cố đời em" mà anh Cò đang làm.

- anh Cò, là mình có nhà thiệt hả anh?

- thiệt, mày với Cua là con gái, tao cho hai đứa bây một phòng riêng luôn, chịu không?

- dạ chịu!

Ốc mừng rỡ, chạy đi bỏ quần áo vào cái bao bố, Cò nhìn theo nó, mỉm cười hạnh phúc. Đây là cái mà anh mong đợi, con Ốc nó khờ, nó sẽ là đứa đầu tiên ghi nhận công sức của anh, bỏ qua tất cả những cái khác, nó vui vì tụi nó có nhà, vui vì được có phòng riêng. Sự ngây ngô của nó là niềm an ủi lớn nhất đối với anh, đôi khi anh chỉ mong bọn kia cũng như thế, đừng suy nghĩ quá nhiều làm gì.

Bị chém thì cũng bị chém rồi, vết thương trên người anh đã kết vảy, chẳng nhẽ lòng tụi nó vẫn còn rỉ máu hay sao?

- thưa anh chị em mới về.

- Sáo! Sáo ơi anh Cò mua nhà cho mình ở, chị với chị Cua có phòng riêng luôn á!

Ốc ôm lấy em, vui mừng kể. Sáo cười, chị Ốc lớn hơn em 4 tuổi, nhưng em tự thấy mình chín chắn hơn chị nhiều. Thấy anh Cò nhìn mình, Sáo đi đến, ngồi xuống ôm lấy chân anh.

- anh Cò.

- tưởng bảo không thương tao nữa mà.

Cò chọt chọt lên đỉnh đầu em, miệng cong lên nụ cười thỏa mãn. Sáo sợ làm anh đau, chỉ phụng phịu bĩu môi một cái. Thằng nhóc con năm nay mới học lớp 6, bé xíu xìu xiu, em nắm tay anh, vỗ vỗ:

- em còn giận anh Cò lắm, chừng nào anh Cò hết đau thì em mới ôm anh Cò đàng hoàng.

- tao kiếm tiền mua sữa cho mày uống mà mày còn giận tao, thằng chó con này.

Anh vỗ vỗ má mềm, em bé được nuôi bởi mấy đứa nhóc con, không mập mạp đầy đặn như con người ta, gò má khó khăn lắm mới có được chút thịt. Chắc vì em Sáo học lớp 6 rồi mà vẫn duy trì đều đặn mỗi ngày 2 hộp sữa đấy.

Sáo gục đầu trên đùi anh, nghe anh mỏi rồi thì đỡ anh vào trong phòng, tuy rằng sức lực thì không đáng kể, nhưng nói chung là vẫn khen thưởng cho sự cố gắng.

-------------------------------

Sau giấc trưa, Cò bị tiếng khóc của con Ốc làm cho giật mình. Vội vàng đỡ tường đi ra. 

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: May 06 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

ANH QUẠO, EM QUẬY.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ