27

472 50 40
                                    

Ở công ty SIC có một căn cứ bí mật của Kem Dâu, chỉ cần đi vào nhà kho và tìm cánh cửa bị lấp sau những thùng hàng, ở đó có một cái công tắc trá hình, cẩn thận nhấn nút sẽ mở ra lối đi nhỏ dẫn tới căn cứ bí mật.

Chiều nay, sau khi kết thúc cuộc họp, Jungkook nhận được tin nhắn khẩn cấp của trợ lý riêng, cậu lặng lẽ thay áo khoác rồi đi đến căn cứ.

Toàn bộ Kem Dâu đang ở đó chờ Jungkook, đứa nào đứa nấy mặt xám ngoét, cắt không ra giọt máu. Chúng cúi người chào cậu, một màn im lặng căng thẳng lại nuốt chửng cả căn phòng tối.

Cậu đến mà không nói gì, ánh nhìn chết chóc ấy quét qua một lượt rồi thu lại ngay. Ngồi phịch xuống sô pha, cậu rút điếu thuốc ra đưa vào miệng, gã bên cạnh liền cúi người xuống, kính cẩn châm lửa.

- Thế nào? Sungmin? Anh đã hứa với tôi điều gì? – Jungkook rít một hơi, làn khói đặc chảy ra theo những con chữ nặng nề, đánh một cú đau điếng vào lỗ tai của gã đàn ông đứng cạnh.

- Đại ca, tôi xin lỗi! Tôi không ngờ chúng nó-

Gã chưa kịp dứt lời, Jungkook đã nện chiếc gạt tàn bằng thủy tinh xuống nền nhà, nghe đau đớn như cầm hẳn quả tim của Sungmin mà nện xuống, tiếng vỡ tan xé toạc lòng ngực của gã, Sungmin toát mồ hôi, biết thân biết phận gập người thấp xuống, có khi để Jungkook đấm vào đầu gã một cái cũng khiến gã thấy đỡ tội lỗi hơn.

Jungkook thở dài, cậu thấp giọng hỏi:

- Bây giờ tình hình thế nào?

- Dạ đại ca, Yejun sơ suất bị chúng nó đánh lén, gãy tay ở trong bệnh viện rồi ạ...

Jungkook hơi khựng lại một chút, đôi mắt đục ngầu rơi vào khoảng bóng tối sâu hun hút ở góc phòng.

- Thế bây giờ định thế nào?

- Dạ đại ca, bên kia bảo rằng muốn nhanh gọn lẹ, không tin sẽ không hạ gục được Kem Dâu chúng ta, thế nên là chúng muốn làm một trận ngang tài ngang sức.

Cậu cười khẩy.

- Tối nay à? – Jungkook gẩy điếu thuốc trên tay.

Sungmin dạ một tiếng. Đến Yejun thân cận của cậu còn bị chúng tiễn vào bệnh viện phát một như thế, thì Jungkook lúc này không còn muốn đội mũ thỏ con nữa, bây giờ cậu phải trở lại là con hổ đầu đàn như thường lệ, sẵn sàng xé xác từng đứa một dám quấy phá đến hoạt động làm ăn của Kem Dâu.

Jungkook đã làm ngưng đọng sự sợ hãi của cả đám bằng việc gọi điện trực tiếp cho Yejun được cho là đang nằm vật vã ở trong bệnh viện. Chúng nó khẽ thở ra mấy hơi bị nghẹn lại ở trong cổ đã lâu rồi nhìn nhau đầy lo lắng. Yejun cười xòa khi nghe đại ca hỏi về tình hình của mình, cậu kể rằng do mình chủ quan quá mức nên bị đánh lén, chứ ngoài cậu ra Kem Dâu vẫn chưa ai bị đứt một miếng thịt nào, đại ca đừng suy nghĩ nhiều. Trước khi cúp máy, Yejun còn không quên nói đỡ giúp cho đồng bọn một câu, "Em tin chúng nó chẳng là cái gì so với chúng ta đâu đại ca, chúng nó là một lũ ếch nhái. Cái gậy to đánh đến làm em không kịp đỡ nên mới nằm trong đây, đại ca không biết chúng ta đã ăn được một nửa chúng nó rồi à!"

KookV | Thỏ trá hìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ