Sáng nay, Chính Quốc dậy sớm hơn mọi ngày.
Lúc tôi thức dậy đã thấy em ngồi tựa lưng vào tường ngắm tuyết rơi bên ngoài cửa sổ.
Người khác sẽ không nhìn ra được nét vui hay buồn khi em không tỏ rõ thái độ trên gương mặt, nhưng tôi thì đã quá tỏ tường.
Hình như, à không, chắc chắn là em đang có chuyện gì đó giấu giếm tôi.
Tôi sẽ im lặng và cho em thời gian, bởi cho đến khi nào em muốn nói, em sẽ chủ động giải bày.
Còn nếu em không muốn nói, tôi sẽ tự tìm hiểu.
Chính Quốc rất ngây thơ, tôi không thể không để tâm đến mọi thứ xung quanh cuộc sống của em. Lỡ như em bị kẻ xấu lừa gạt, làm hại thì tôi biết phải làm sao?
Chính Quốc không biết được thói đời này nghiệt ngã ra sao, cũng chẳng hay mưu toan lợi tính đến cỡ nào. Người như em là con mồi béo bở cho những kẻ xấu xa tham lam, sơ ý dù chỉ một chút thôi cũng có thể bị nhấn chìm ngay lập tức.
Chính vì vậy, tôi không cho phép giữa em và tôi có bất kì bí mật nào.
Tôi xốc chăn lên, nhích lại gần ngồi cạnh Chính Quốc, học theo em đưa mắt ngắm nhìn những bông tuyết đầu mùa.
Ngoài cửa sổ là một mảng tinh khôi, rảnh rỗi thì ngồi xuống ngắm tuyết rơi cũng là một cách giết thời gian rất thư giản.
Hai ba ngày tới tôi sẽ không đi làm, trời càng ngày càng lạnh mà sắp tới cũng không có dấu hiệu sẽ ấm lên, vậy nên tôi phải ở nhà trông chừng Chính Quốc.
Tôi sợ lúc mình không có ở nhà, em sẽ xảy ra chuyện.
Thôi, không nói những thứ xui xẻo nữa, đã dậy sớm rồi thì phải ăn sáng thôi.
...
Trưa nay tôi có việc đột xuất nên rời nhà đi từ lúc mười hai giờ, đến gần hai giờ rưỡi chiều thì ghé ngang quán cà phê mua cho người yêu nhỏ một cốc trà sữa khoai môn ấm.
Chính Quốc thích nhất là trà sữa vị khoai môn. Mặc dù tôi không thích trà sữa lắm nhưng lại rất thích trêu em bằng cách xin uống một ngụm, nhưng thực tế, lượng trà sữa bị mất đi là ba ngụm.
Sau đó, tôi sẽ nín cười nhìn người yêu nhỏ nhăn nhó khuôn mặt đáng yêu, mếu máo mắng tôi là đồ khó ưa, một hai giãy nảy buộc tôi phải chạy đi mua một ly khác.
Dễ thương cực kỳ!
Nếu như không trêu em, tôi cứ thấy thiêu thiếu thế nào ấy.
Lúc tiến vào cổng chung cư, một đám người từ đâu túm tụm lại, vẻ mặt ai nấy đều hết sức méo mó hoảng loạn.
Tôi đứng lẫn trong đám đông, cố gắng nhìn qua những khoảng trống giữa những người hàng xóm tò mò. Tim tôi đập mạnh khi nghe thấy những mẩu chuyện rời rạc về người phụ nữ xấu số.
"Nghe nói là chết hơn một tuần trước rồi nhưng không có ai phát hiện, lúc nãy bạn cô ta đến tìm thì mới tá hoả lên." Một giọng nói thì thầm vang lên gần tôi, xen lẫn tiếng còi xe cảnh sát đang tiến đến gần. Tôi quay lại, thấy người dân trong chung cư vội vã tụ tập, ai cũng muốn hiểu rõ hơn tình hình.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Full] Bảy Ngày
FanfictionĐừng chọc giận người yêu nhỏ, bởi vì rất khó dỗ ngọt em ấy. ... Tác giả: Quả Quả Thể loại: hiện đại, tình cảm, tâm lý, ngôi thứ nhất. Nhân vật: Kim Thái Hanh x Điền Chính Quốc. Số chương: 8