III: Silent night

99 19 5
                                    

Khi thằng Quang Anh cười toe toét dán nốt hình trái tim đỏ cuối cùng lên biển hiệu Andree's, Thế Anh biết ngày Valentine cũng sắp gần kề và gã chắc chắn bản thân lẫn thằng nhóc này sẽ phải ăn vài bát cơm cún tràn đầy cho xem.

Mà cũng chẳng cần đợi đến đúng ngày mười bốn, những chàng trai cô gái ở trường cấp ba trong vùng đã háo hức tìm đến tiệm của gã từ cách đây ba ngày. Liên tiếp từ hôm ấy, instagram của tiệm gã liên tục nhảy thông báo được tag vào bài đăng của khách hàng, những ảnh chụp và video điệu nghệ về loạt bánh kẹo làm từ sô cô la hồng xuất hiện liên tục trên trang mạng lớn thứ tư thế giới khiến gã có chút choáng ngợp.

Thằng Quang Anh vui lắm, vì chính nó đã bỏ tiền túi chạy quảng cáo trên mấy cái nền tảng công nghệ, thằng nhóc bảo là việc này sẽ có ích cho cái ngành marketing nó đang theo học, Thế Anh cũng chiều theo cái cặp mắt đầy... tham vọng của nó mà giao luôn cho thằng nhóc quản lý trang insta của tiệm.

"Our natural pink chocolate is delivered directly from its source, the Barry Callebaut. This magnificent color you see, comes from the Ruby cocoa beans, hence the name Ruby chocolate." (Loại sô cô la hồng tự nhiên của chúng tôi được mua trực tiếp tại nguồn sản xuất, tức hãng Barry Callebaut. Màu sắc hồng đào êm dịu mà quý khách đang nhìn đây chính là được chiết xuất từ hạt cacao Ruby, từ đó ra đời cái tên Sô cô la Ruby.)

Thằng Quang Anh đọc vanh vách những gì nó vừa viết cho Thế Anh vài ngày trước với một đám nữ sinh đang mắt tròn mắt dẹt chung quanh bó hoa hồng làm hoàn toàn từ sô cô la - sản phẩm tâm đắc nhất của Thế Anh.

Gã mang ra một chén sứ trắng cách điệu đựng những mảnh sô cô la nhỏ màu hồng pastel và vài que tăm để mấy cô nhóc thử, mỉm cười với các cô trong lúc bài diễn thuyết về "hương vị tình yêu" của Quang Anh cũng gần đến phần kết và nó vẫn đang nghênh mặt tự hào.

Đối diện tiệm đồ ngọt phủ đầy sắc hồng, đỏ, trắng của ngày Lễ tình nhân, tiệm xăm kiên định với màu đen của Thanh Bảo trông cũng đông đúc không kém.

Nếu có điều gì Thanh Bảo ghét hơn viên kẹo nồng mùi hôm bữa thì chính là màn hình xăm đôi, xăm couple vào cái dịp này của tháng Hai. Mấy cô nàng thiếu chính kiến và luôn miệng hỏi bồ "anh ơi, việc này có ổn không" đã là một chuyện, hắn còn ghét cay ghét đắng việc phải còng lưng xóa xăm cho chúng nó chỉ tầm hai tháng sau đấy.

Năm nào cũng thế, mà mãi đéo đứa nào rút kinh nghiệm, hắn cũng đành cắn răng cố vẽ từ hình hoa hồng này đến hình mũi tên Cupid khác. Mười một giờ đêm ngày mười bốn tháng hai, Thanh Bảo thề hắn mà còn thấy một cái mẫu trái tim méo tròn nào nữa hắn sẽ đem cái tiệm ruột bán tháo luôn.

Đức Duy thấy đầu anh chủ mình xì khói, mới cân nhắc giấu nhẹm đi chuyện vẫn còn mười ba cặp đôi cũng đã đặt lịch xăm đến tận khuya. Mà lịch là do thằng nhỏ nhận chứ đâu. Nên, để bảo toàn tính mạng, nó túm vai sếp đẩy ra đường rồi xua tay bảo đi uống rượu hay gì đó cho thoáng đầu óc đi.

Giữa cung đường vắng, ánh đèn màu đỏ rượu kèm hình trái tim đang nháy mắt to tổ bố trên biển hiệu tiệm đối diện đập vào hai con mắt khiến đầu Thanh Bảo chính thức đứt mạch.

•|| RayAnd ||• Chocolate for the soulNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ