Chương 4: Cô không mặc quần lót, phía dưới váy trống không

144 6 0
                                    

Khóe mắt Ami ngấn lệ, im lặng không nói lời nào xoay người ngồi lên bàn, khép hai chân lại, bàn tay rụt rè cẩn thận lau chùi phía bên dưới.

Còn chưa kịp đề phòng thì bàn tay của Namjoon từ đâu bay đến, đè lên trên đầu gối cô.

Người đàn ông đã thu dọn tất cả mọi thứ xong xuôi, cả người đều ngay ngắn, quy củ, một chút cũng không nhìn ra điều gì khác thường. Đôi mắt lại sạch sẽ trong veo, làm người ta không thể nhìn ra được người khôi ngô, tuấn tú này lại là một người vô liêm sỉ như thế nào.

Ami đáng thương nhìn chằm chằm anh, còn người đàn ông thì vẫn luôn dịu dàng mỉm cười.

Cuối cùng cô cũng không thể nào chống lại được, từng chút một tách hai chân, lộ ra dòng nước vẫn còn đang rỉ rỉ chảy ở phía dưới.

Chiếc khăn mặt ướt đẫm dán sát vào, hoa châu bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến đỏ lên, huyệt thịt bên dưới hơi co rút lại. Ami từng chút một lau đi dòng nước đang chảy ra, nước mắt đọng trên mi run rẩy chỉ chực chờ rơi xuống.

“Được… Được rồi ạ.” Cô theo bản năng muốn khép chân lại, hai đầu gối đang chụm vào nhau thì lại bị anh tách ra. Người đàn ông ngồi xổm xuống trước người cô, lúc nói chuyện hơi thở nóng ấm phả lên cánh hoa huyệt: “Ừm, để tôi xem.”

Ngón tay anh lạnh như băng, từng chút từng chút một gảy gảy, kéo kéo huyệt thịt của cô, rồi đặt lên hai cánh hoa của cô, hết lần này đến lần khác nhào nặn, chơi đùa với hoa châu. Khớp ngón tay lại tiến vào bên trong huyệt thịt moi moi móc móc, cô cắn cổ tay đè nén tiếng rêи ɾỉ, nước mắt lại lách tách rơi xuống.

Có vài giọt rơi trên mu bàn tay của người đàn ông, anh nâng mắt lên nhìn cô, bên môi có chút tàn nhẫn đang nở nụ cười dịu dàng.

“Khóc cái gì?”

Anh kiểm tra từ trong ra ngoài cho cô xong xuôi, mới thong thả nâng tay lên lau những giọt nước mắt đã khô của cô: “Tôi đưa em về nhà.”

Lúc này đã tan tiết tự học được một tiếng rồi, trong trường trống trơn, các tầng lầu ký túc xá cũng đã tắt đèn, bảo vệ đang cầm đèn pin tuần tra xung quanh. Ami nhìn thấy trong tay Namjoon cầm theo túi tài liệu có chứa hình ảnh của cô, vành mắt hồng hồng đi theo phía sau anh.

Người phía trước vẫn bước đi vô cùng bình tĩnh, không có chút lo sợ cô sẽ nửa đường chạy mất.

Anh lái xe đến trường học, xe đỗ ở bên hông khu dạy học. Ami đi xuống dưới, trong lúc đó hai chân vô cùng lạnh lẽo.

- Cô không mặc qυầи ɭóŧ, phía dưới váy thì trống không.

Cô lau xong mới phát hiện qυầи ɭóŧ và quần bảo hộ của mình giống như đống rác rưởi nằm ở cạnh cửa, phía trên còn dính tϊиɦ ɖϊƈh͙ của anh, từng giọt từng giọt rơi xuống từ qυყ đầυ của anh. Vẻ mặt người đàn ông dịu dàng, buông lỏng, cầm trong tay túi văn kiện làm cô xấu hổ, cuối cùng lại nắm lấy qυầи ɭóŧ đã bị vò thành một cục kia, qua loa mặc váy lên cho xong việc.

Dưới lầu, bảo vệ đang tuần tra phòng học ở tầng một. Ánh đèn pin đảo qua đảo lại, từ khe hở của tay vịn cầu thang chiếu vào khiến Ami vô cùng sợ hãi, sợ ánh sáng kia sẽ chiếu vào dưới váy cô, làm cho người ta thấy được quang cảnh đẹp đẽ dưới váy.

|NamJoon| - Phụ Đạo Sau Giờ HọcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ