Chương 12:

124 5 0
                                    

"Đến Lúc Làm Em Ngay Dưới Ống Kính Máy Chiếu, Để Dáng Vẻ Phun Nước Của Em Chiếu Trên Tấm Bảng Đen." (Bao Gồm H Mang Thai, Phun Sữa, Có Chi Tiết Bất Ngờ)

______________

Bụng Ami đã to bảy tám tháng, nổi lên cao cao bên dưới áo đồng phục.

Một cặp ngực sữa cũng căng to mập mạp, không có cách nào mặc được bộ quần áσ ɭóŧ thể thao cũ nữa, thay vào đó phải mặc áo ngực cài, loại mà Namjoon mua, cực kỳ sεメy, mang theo kiểu cách khiêu gợi mạnh mẽ, thường xuyên phải cởi ra để thay đổi -- Sữa của cô quá nhiều, mặc nửa ngày đã thấm ướt áo ngực.

Trời tháng bảy nóng nực, cô mặc váy, đồ lót bên trong cũng là do Namjoon chọn, là loại đồ lót theo bộ, chất liệu vải tiết kiệm, lộ ra cặp mông trắng nõn.

Hôm nay nghỉ hè, học sinh đã đi hết sạch khỏi lớp, chỉ còn lại mỗi mình cô ở lại chờ Namjoon, bàn tay không ngăn được vói xuống dưới, khều gảy bên trong huyệt. Cô mặt đỏ tía tai khảy ra từ bên trong một quả trứng rung, còn đang rung rừm rừm, dâʍ ɖịƈɦ vốn bị chặn lại giờ đây chảy lép nhép xuống dưới, dọc theo bắp đùi rớt tí tách xuống sàn nhà.

Cái đó là lúc sáng Namjoon nhét vào, nghiêm mặt ra lệnh cấm cô lén lấy ra, thế nhưng anh thật sự quá vô sỉ, lúc nãy khi nghiêm chỉnh trang nghiêm đứng ở bên trên căn dặn mọi người chú ý an toàn trong kỳ nghỉ hè, lặng lẽ điều chỉnh tần số cho cô mấy lần. Có vài lần cô suýt chịu không nổi bật ra tiếng la hét, cuối cùng phải nằm vật ra bàn cắn cổ tay giả vờ buồn ngủ.

Cô dựa vào bàn sau, thò tay vào huyệt thịt của mình sờ soạng, cho dù bây giờ cái thai cũng đã bảy tháng rồi nhưng cô vẫn cực kỳ khít chặt, hai ngón tay đút vào trong mà còn nuốt không xong.

Buổi tối lúc Namjoon mây mưa với cô, thỉnh thoảng cắn thùy tai cô cười giễu cợt rồi hỏi, muốn sinh con ra kiểu như nào: "Mẹ nó, làm bao nhiêu lần mà vẫn khít thế này, tới lúc đó đau chết em."

Cô sợ tới mức nước mắt giàn giụa, người đàn ông đã đắc ý xong cũng không còn ác liệt như trước kia nữa, anh hôn lên khóe mắt cô nhẹ nhàng an ủi.

Khi cô nghĩ đến đây, nước bên dưới chảy ra nhiều hơn, chiếc ghế đẩu gỗ ướt đẫm óng ánh cả mảng nước.

Bụng dưới châm một chút lửa du͙ƈ vọиɠ, cô khảy huyệt nhỏ của chính mình, học hỏi kỹ thuật tay bình thường Namjoon hay vuốt ve viên trân châu của mình, kéo nó ra khỏi vùng u cốc bí mật. Cuối cùng dùng gót chân chạm vào ghế trước, hết hơi hết sức túa ra mồ hôi đầm đìa.

"Shzz..."

Cô tự an ủi xong mới phát hiện có người đứng ở trước mặt mình, giật cả mình, híp mắt nhìn rõ đó là Namjoon. Anh bóp quả trứng rung, vẻ mặt nguy hiểm: "Chẳng phải đã bảo em không được lấy nó ra sao?"

Gương mặt Ami đáng thương, đưa tay nắm lấy ống tay áo của anh nói em sai rồi.

Người kia cười giễu cợt một tiếng, cúi xuống thò tay vào qυầи ɭóŧ của cô, đã sớm ướt đẫm tới mức không thể tả nổi, vừa sờ vào là bàn tay đầy nước, mảnh thịt trai cũng ướt đẫm nước và giữ chặt ngón tay của anh. Giọng điệu của Namjoon rất hung dữ: "Dâʍ đãиɠ như thế này luôn, mẹ nó, cửa còn không đóng mà đã ở đây tự an ủi, bị người khác nhìn thấy thì em tính sao hả?"

|NamJoon| - Phụ Đạo Sau Giờ HọcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ