Năm giờ chiều, nàng tắt máy tính, đặt một cái báo thức cho mình.
Giữa trưa nàng chủ động tìm tổng biên nhận nhiệm vụ, tổng biên giao cho nàng phân tích thống kê số liệu của các chủ đề hot tháng này.
Nàng xem số liệu đến mức đau cả mắt, đồng hồ báo thức còn chưa kêu, nàng quyết định nhắm mắt ghé vào trên bàn nghỉ ngơi một chút.
Không biết qua bao lâu, phía sau ghế bị người khác gõ nhẹ một cái.
Nàng ngẩng đầu lên mới phát hiện đồng nghiệp đã tan làm gần hết, Khắc Linh cầm trên tay một cái túi đang đứng ở phía sau nàng.
"Không đi sao?"
Nàng nhìn thoáng qua di động, còn có năm phút nữa là năm giờ ba mươi, bây giờ đứng lên chuẩn bị về là được rồi.
"Đi thôi."
Hai người tắt hết đèn mới cùng nhau đi đến cửa thang máy.
Sáng nay, Khắc Linh cùng Đỗ tổng đi xem phim trường của công ty, cho nên cũng không ở công ty lâu. Sau khi chào hỏi hai câu thì hai người cũng không trò chuyện lâu, nàng thậm chí không biết hắn trở về khi nào.
Cửa thang máy mở ra, Khắc Linh bảo nàng vào trước.
"Cậu về nước lúc nào?"
"Tốt nghiệp xong thì về. Ngày trường học công bố kết quả thi vào trường Cao đẳng, tôi có trở về xem."
Nàng nhớ lại một chút, cũng là chuyện của bốn năm trước rồi.
"Lúc đó là khi khu phố ăn vặt phía sau trường bị dỡ bỏ rồi, cậu có quay lại cũng chẳng còn gì."
"Cậu vẫn chẳng thay đổi gì."
Hai người cứ như vậy đi đến cửa đại sảnh tầng một, Khắc Linh đột nhiên gọi nàng lại, vẻ mặt tự nhiên hỏi: "Có thể cho tôi Zalo không?"
"Zalo của tôi ở trong nhóm của công ty."
Hai mắt Khắc Linh nhìn nàng chăm chú rồi lấy di động ra: "Của cậu là cái nào?"
Nàng nhìn lướt qua màn hình điện thoại trong tay hắn, rất nhanh nhìn đến cái đầu hồng nhạt kia.
"Cái này."
"Tôi đưa cậu về, tiện đường mà."
"Cậu còn không biết tôi ở đâu đã nói tiện đường?"
"Tôi đưa cậu về."
Đúng lúc này, trên con đường cách đó không xa đột nhiên vang lên một tiếng còi xe, ánh mắt nàng phát sáng.
"Có người tới đón tôi rồi."
"Người yêu của cậu?"
"Cậu còn nhớ không? Là người mà hồi trung học tôi vẫn luôn tìm kiếm, lúc đó còn nhầm là cậu, tạm biệt."
"Ngày mai gặp."
————
Nàng lập tức chạy tới, mở cửa ngồi vào ghế phó lái.
"Lần đầu tiên em làm việc cả buổi trưa, mệt quá."
Thấy Diệp Anh không thèm để ý mình, nàng tiếp tục nói: "Đúng rồi, chị nhìn thấy người đàn ông đứng cạnh em vừa nãy kia không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Diệp Lâm Anh x Trang Pháp ] Ép buộc H+ ( Cover )
Short StoryNàng thích thầm cô bảy năm, qua một lời đùa giỡn từ cô bạn thân rằng: "Thích thì tức đi cưỡng gian người ta đi, tỏ tình có ích gì? Đằng nào cũng sẽ bị từ chối thôi. Theo đuổi không được thì làm cô ta, làm không được thì bỏ thuốc, cô ta mà trở mặt th...