Hạt mưa như rơi trong tim nàng khiến nàng lần nữa nhớ đến bốn chữ "số mệnh đã định". Dưới ánh đèn đường lúc hoàng hôn, hai người đứng cách nhau một con đường và đang nhìn về phía đối phương.
Người mà nàng tìm cả buổi tối bây giờ đã xuất hiện trước mắt nàng, nhưng nàng không chạy qua đó ngay.
Nàng vốn dĩ chỉ dùng một tay để cầm chậu sen đá, nhưng phải nhanh chóng dùng hai tay ôm lấy.
Trong lòng nàng cảm thấy quẫn bách vô cùng, nó giống như lần đầu tiên gặp cô vậy.
Mùi vị của nước mưa trở nên trong lành dễ chịu, ánh đèn lờ mờ hắt vào đôi mắt của Diệp Anh, cô cứ lặng im đứng nhìn nàng như thế.
Nàng cảm thấy từng cơn hoa mắt chóng mặt, nàng dằn xuống sự kích động muốn nhào qua ôm chầm lấy cô, hơi lúng túng mở miệng.
"Sao chị không nghe điện thoại?"
"Điện thoại hết pin rồi."
"Ừ, lễ kỷ niệm có vui không?"
"Tạm được."
"Mọi người đến có nhiều không?"
"Hôm qua nhiều hơn hôm nay."
Lúc này sao còn nói về những chuyện này chứ? Nàng cảm thấy hai người họ khá buồn cười.
Nàng cúi đầu nhìn chậu sen đá trong ngực, bất thình lình cất giọng: "Ánh sáng mặt trời chỗ em ở không tốt gì cả, hai ngày nay sen đá chẳng lớn thêm được tẹo nào."
"Vậy thì mang nó về chỗ chúng ta ở."
Trong chốc lát, trái tim nàng giống như đang nhảy múa trên mây, chân tay lúng túng đặt chậu sen đá xuống dưới đất rồi định chạy về phía Diệp Anh nhưng hành động của cô còn nhanh hơn, chỉ vài bước đã đến bên cạnh nàng.
Dưới mái hiên bỗng chật hẹp hơn hẳn, người vừa nãy vẫn còn cách mình cả con đường nay đã gần trong gang tấc.
Nàng dùng lực kề lưng sát tường, trong không khí ngoài hơi thở xa lạ của Diệp Anh ra thì nàng không cảm nhận được gì nữa.
Nàng nhìn bả vai và tóc cô bị nước mưa làm ướt, cả buổi cũng không dám hít thở.
"Tiếng mưa lớn quá, chị không nghe rõ giọng nói của em."
Nàng gần như không biết chán nhìn chăm chú vào người mà mình vẫn luôn nhớ mong, cười ngây ngô.
"Nhà và xe của em bị ba tịch thu rồi, bây giờ em chẳng còn gì hết."
"Tháng sau chị sẽ được thăng chức."
"Thật sao?"
"Ừ, nuôi em có lẽ không thành vấn đề."
Nàng dán mắt vào đôi môi đang nói chuyện của cô, trái tim không có tiền đồ đập liên hồi, nàng mấp máy môi mấy lần nhưng lại vụng về không biết nên nói gì.
Nàng ngây ngốc nhìn cô, đôi mắt đã hiện ra hơi nước.
"Nhưng mà, sao chị lại ở đây?"
"Chị cảm thấy em sẽ đến, hôm qua không đến, hôm nay sẽ đến."
Vẻ mặt của cô rất bình tĩnh, nhưng nàng lại cảm thấy sóng mũi mình cay cay, hạnh phúc đến quá bất ngờ khiến nàng bắt đầu nghi ngờ mọi thứ trước mắt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Diệp Lâm Anh x Trang Pháp ] Ép buộc H+ ( Cover )
Historia CortaNàng thích thầm cô bảy năm, qua một lời đùa giỡn từ cô bạn thân rằng: "Thích thì tức đi cưỡng gian người ta đi, tỏ tình có ích gì? Đằng nào cũng sẽ bị từ chối thôi. Theo đuổi không được thì làm cô ta, làm không được thì bỏ thuốc, cô ta mà trở mặt th...