Chương 41: Mất liên lạc

193 29 3
                                    

Edit: Min


Tần Hoài Hoang: "......"

Tần Du Đường: "!!!"

Vân • ở trên cây cách đó không xa quan sát tình hình • Lâm Quân: "......"

Tần Hoài Hoang nhìn Tây Ngạn Du một cái thật sâu, nâng tay, Tây Ngạn Du lập tức rút lui ra phía sau Tần Du Đường.

Tần Hoài Hoang liếc Tần Du Đường, chụp lên trán hắn một cái, xoay người phất tay áo bỏ đi.

Tần Du Đường: "???"

Huynh đánh ta làm gì?

Tây Ngạn Du từ phía sau Tần Du Đường ngó ra, thấy bóng dáng Tần Hoài Hoang đi xa, giơ tay sờ sờ trán Tần Du Đường, "Không có việc gì chứ?"

Tần Du Đường nhìn Tây Ngạn Du, cái trán được Tây Ngạn Du nhẹ vỗ về, rồi nhìn ánh mắt lo lắng của Tây Ngạn Du lo, tâm lập tức hoá mềm.

Hắn thở dài một tiếng, "Hết giận?"

Tây Ngạn Du buông tay, thở ra một hơi thật dài, "Thoải mái hơn nhiều, làm ta nghẹn vài ngày."

Tần Du Đường bật cười: "Ngươi nha, lúc này như thế nào mà không sợ Hoàng huynh ta chém đầu?"

Tây Ngạn Du: "Hừ, không phải có ngươi chống đỡ ở phía trước sao? Hắn cũng đánh không đến ta."

Tần Du Đường: "......"

Nhìn bộ dáng đắc ý của Tây Ngạn Du, Tần Du Đường giơ tay sờ sờ tóc của cậu, cười lắc đầu, "Ngươi......"

Tròng mắt Tây Ngạn Du đảo quanh, nắm ống tay áo của Tần Du Đường, "Hắn vừa mới đánh ngươi, ngươi đi tìm Thái Hậu cáo trạng, để Thái Hậu đánh hắn!"

Tần Du Đường cười to, "Ha ha ha, được, đi. Xem ta mang cho ngươi thứ tốt gì?"

Nói xong, đưa cho Tây Ngạn Du một túi giấy.

Tây Ngạn Du nhận lấy, mở ra vừa thấy, "Hộ tịch của ta đã làm xong?"

Tần Du Đường cười gật đầu.

Tây Ngạn Du: "Thế khế bán mình của ta tiêu hủy rồi?"

Tần Du Đường thở dài một tiếng, "Phủ Tướng quân không đưa khế bán mình của ngươi, nhưng mà không sao, có cái này, khế bán mình kia liền không tính."

Đôi mắt Tây Ngạn Du sáng lấp lánh nhìn Tần Du Đường: "Thật tốt quá! Ngươi quá lợi hại!"

Tần Du Đường ngượng ngùng cười cười.

"Meow ~"

Đúng lúc này, Đại Ngoan ngậm Tiểu Ngoan từ sau thân cây nhô đầu ra, chớp chớp đôi mắt xinh đẹp nhìn hai người.

Tây Ngạn Du quay đầu lại, nửa ngồi xổm xuống vỗ vỗ tay, Đại Ngoan liền ngậm Tiểu Ngoan nhảy nhót vào trong lòng ngực cậu.

Tây Ngạn Du sờ bộ lông mượt của Đại Ngoan, dùng gương mặt cọ cọ, cười thích ý cực kỳ.

Tần Du Đường cũng ngồi xuống duỗi tay vuốt lông Đại Ngoan, nhưng khoé mắt vẫn dừng ở trên mặt Tây Ngạn Du.

Một lát sau, hai người tiếp tục chơi đùa với Đại Ngoan và Tiểu Ngoan.

Trên cây nơi xa, Vân Lâm Quân nhìn bộ dáng của hai người vừa nói vừa cười đùa, xoay người rời đi.

Yêu Nghiệt Quốc Sư Cùng Bệnh Mỹ Nhân Tiểu Cá MặnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ