Câu chuyện thứ 3_Zhongther/Xiaother (3)

133 24 0
                                        



Aether chậm rãi bước dọc trên hàng lang.

Dẫu thế, chỉ chưa đầy một nén hương, đã có người tới khuyên cậu nên trở về phòng nghỉ ngơi. Aether chán nản đảo mắt một vòng, ánh mắt của cậu quét tới ai, thì người đó lập tức trở nên sợ hãi mà cúi đầu xuống.

Một cảm giác ngột ngạt vô hình nuốt trọn lấy cậu, Aether không muốn gây khó dễ cho những người hầu mới tới, nhưng hiển nhiên, mỗi hành động của cậu, dù là nhỏ nhất đi chăng nữa, đều có thể mang tới tai họa khôn lường cho họ.

Điều này không chỉ bởi vì cơ thể yếu ớt này của cậu.

Aether ngẩng đầu lên ngắm nhìn bầu trời, nơi những đám mây đen dày đặc giăng kín, khiến cậu cảm thấy nặng nề đến mức ngộp thở, dường như không phải là vì những đám mây đen đó, mà còn là một loại uy quyền đẫm máu nào đấy vây kín phủ.

Aether chưa bao hình dung tới hình ảnh Zhongli lại có thể coi mạng người như cỏ rác, đây có lẽ là một cú sốc lớn mà cậu chưa từng trải qua ở 2 thế giới trước.

Lần đầu tiên, Aether nhận thức sâu sắc được rằng "Họ chỉ là 2 người xa lạ mang ngoại hình giống nhau", và rồi cảm nhận được một sự xa lạ chưa từng có.

Aether ngơ ngác đứng tại chỗ, cậu không biết phải đi đâu hay làm gì.

Không phải là vì cái cơ thể yếu đuối này hạn chế cậu, mà còn vì dưới sự áp lực mà Zhongli cố tình tạo ra, đám người vây quanh cậu, mặc nhiên trở thành những người giám sát nghiêm chặt nhất.

Có lẽ, mọi hành vi, cử chỉ của cậu đều không qua nổi tầm mắt của ngài ấy.

Ở thế giới trước với Albedo, nó như thể đang nhắc nhở cậu rằng, ngay cả khi cậu không làm gì cả, thì cái thế giới này vẫn tiếp tục vận hành, không ngừng tiến lên, và một ngày nào đó, nó sẽ đi tới hồi kết.

Vậy nên, cậu hoàn toàn có thể lựa chọn không làm gì cả, cậu cũng không cần phải thử thách giới hạn chịu đựng của Zhongli tới đâu, và cậu cũng không nhất thiết phải đào sâu hơn về những con sóng ngầm ẩn dưới bề mặt lặng sóng này.

Aether vẫn có thể an nhàn sống trong chiếc lồng kính tinh xảo mà Zhongli dựng lên cho mình, yên lặng chờ đợi "cái kết" xuất hiện, rồi sau đó tiếp tục bước tới thế giới tiếp theo.

Thế nhưng, biểu cảm đau khổ và cam chịu của Xiao bỗng chợt thoảng qua tâm trí của cậu. Bàn tay ẩn dưới lớp tay áo rộng của Aether từ từ siết chặt lại.

Dù không phải cùng là một người, nhưng cậu cũng không thể phớt lờ người đó được, và cậu cũng không muốn thấy ai đó, mang bộ mặt mà mình thân quen mà lại đi làm những điều xấu xa được.

Cậu là một trong những "nhân vật chính" của câu truyện, và là trung tâm của vòng xoáy, chính vì thế mà cậu phải tiến về phía trước. Dẫu cho con đường phía trước có mịt mù sương khói hay là đầy rẫy sóng ngầm, cậu muốn chứng kiến tất cả bằng đôi mắt này.

Quyết tâm vừa mới hạ xuống lại không ngừng dao dộng khi cậu đi hết mọi ngóc ngách trong phủ, cái cảm giác kì lạ kia lại càng trở nên rõ ràng hơn, cứ như thể đã từng bước qua những viên gạch xanh này vô số lần.

[Edit]AllAether_Cổ tích hắc ámNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ