Kẻ độc tài dưới ánh hào quang

5 2 2
                                    

Ngày hôm sau.

Hai vợ chồng nhà Wolfsburg hùng hổ xông tới trường Hogwarts với thái độ hung hãn, sẵn sàng ăn tươi nuốt sống người đã gây ra đau đớn cho con của họ.

Salem ngồi trong văn phòng uống trà cùng cha đỡ đầu, đối diện là Portia và phụ huynh của tên đó. Cô McGonagall đứng cạnh không nói gì, mặt ai nấy đều đen như đít nồi.

Chuyện ngày hôm qua khiến Portia, con trai cưng của bọn họ phải bó bột cả tháng, hơn nữa lại còn suýt bị đuối nước. Khiến gia đình ấy tức anh ách, sống chết đòi lại công bằng cho cậu quý tử nhà mình.

Nghĩ tới đây Salem liền bỏ một viên kẹo chanh vào miệng. Thú thật thì cô ngay từ đầu chẳng có ý định va chạm với Portia, nếu tên ấy không khiêu khích cô đâu.

Lúc nãy, khi hai người họ vừa bước vào, cặp vợ chồng liền kêu trời kêu đất khi thấy bộ dáng tàn tạ của Portia, kể lể việc nuôi tên ấy vất vả đến mức nào. Bác gái còn ôm Portia, gào khóc:

"Con bé kia nhìn mặt mũi sáng sủa, sao bắt nạt bạn bè thế hả? Portia tội nghiệp của tôi!"

Mặc dù nói vậy, nhưng gia đình Wolfsburg ấy lại không hề có ý định giấu việc họ đang lườm ra huých vào Salem. Albus Dumbledore dù thấy nhưng cũng không đả động, chuyện chưa rõ trắng đen, ông nào dám dằn mặt.

Trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, bên thì không cho bên còn lại có cơ hội mở miệng.

Đột nhiên cánh cửa mở ra, một cậu nhóc với mái tóc màu xám bước vào, đứng ở bên cạnh Salem và cất giọng một cách đều đều:

"Thưa cô chú, cô chú mặc định Sal là người bắt nạt, vậy sao cô chú không hỏi ngược lại thằng nhóc quý tử nhà cô chú đã làm gì?"

Mọi người ai nấy cũng đều bất ngờ vì sự xuất hiện của vị khách không mời, Speranza. Ánh mắt trong căn phòng dõi theo bóng dáng cậu:

"Speranza, đáng lẽ cháu đang ở lớp-"

"Cô chú có biết người gây chuyện là ai không nhỉ?" Speranza nhướng mày. Nhìn đôi vợ chồng nhà Wolfsburg.

"Đừng nói bậy! Portia ở nhà ngoan lắm, làm sao có thể hành động ngông cuồng!" Bác trai gằn giọng, lia mắt sang Salem. "Huống chi, con bé này là con của một kẻ khủng bố hàng loạt, cháu không nghĩ ít nhiều-"

Salem quan sát toàn bộ sự việc xảy ra mà không nói gì, cô ung dung húp một ngụm trà, cũng không có ý định thanh minh cho bản thân. Xô máu chó này, cô tình nguyện húp!

"Nếu nói vậy thì cô chú có vẻ hơi xúc phạm rồi nhỉ? Hai người lớn đổ mọi tội lỗi cho một cô bé mới mười hai tuổi ư?" Speranza nhún vai, "Và cô chú cũng nên nhớ rằng, kẻ khủng bố hàng loạt ấy... vẫn còn sống.". Phải, Gellert Grindelwald vẫn còn sống, không phải cái gã thuần chủng hóa mọi thứ nào đó.

Salem huýt sáo, thích thú như xem kịch vui.

Nghe thế, bác gái liền như thỏ thất kinh mà đứng bật dậy, không kiêng nể hiệu trưởng của trường đang ngồi trước mặt mà đập tay xuống bàn. Gồng cơ cổ, chuẩn bị mắng một trận với Speranza, thằng nhóc không rõ từ đâu lại có mặt ở đây không thể cứ làm càn được!

Hậu Duệ của Ravenclaw Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ