Thành phố C là thành phố hạng hai ở phía Bắc, khi tham gia giải Toán năm lớp 10 Từ Sầm Quân đã đến đây. Hắn có ấn tượng sâu sắc về kiến trúc của thành phố này, hiện giờ chỉ có thể nhận ra tòa nhà đổ nát phủ đầy rêu xanh trước mặt từng là một thắng cảnh của thành phố.
Mười năm mà hắn quên mất này, rốt cuộc thế giới đã xảy ra chuyện gì?
Tuyết đọng lại phủ một tầng trên đất, một loạt dấu chân lún xuống. Từ Sầm Quân cõng Omega đi lại trong đống phế tích.
"Cậu tên là gì?"
"Họ Phương, tên Kỳ Kỳ."
Kỳ Kỳ? Từ Sầm Quân nghĩ đến thú cưng mà bạn bè trong khu chung cư nuôi, toàn tên là chíp bông, bé mập, đậu đậu... Lại liên tưởng đến Omega thích xù lông trên lưng, đột nhiên hắn hơi buồn cười.
Phương Kỳ Kỳ nheo mắt, bén nhạy cảm giác được hắn đang cười nhạo mình, "Anh cười cái gì!"
"À..." Từ Sầm Quân ngẫm nghĩ, cân nhắc cách dùng từ rồi mới nói: "Tôi chợt nghĩ đến động vật nhỏ thường được đặt tên có hai vần giống nhau."
Phương Kỳ Kỳ nhíu mày nghĩ, không phải đang nói cậu giống chó mèo hay sao?
"Từ Sầm Quân! Anh có ý gì, anh cố ý đúng không!"
"Không, không phải cố ý giễu cợt cậu, tôi chợt nghĩ đến thật." Từ Sầm Quân nín cười nói sang chuyện khác, "Cậu nhìn đằng trước, có phải cái xe kia không?"
"Hừ!" Phương Kỳ Kỳ quay đầu không so đo với hắn, theo lời của hắn nhìn sang. Một chiếc xe việt dã có lốp xe cao cỡ nửa người đỗ ở ven đường, không phải cái xe cậu lái đến, nhưng chắc là xe của người dị năng cùng đến làm nhiệm vụ, "Đi qua xem thử."
Hai người đến gần đã ngửi thấy mùi máu tươi, một người ngã trên đất, đầu bị đập một cái lỗ nhỏ, máu đỏ tươi dung hòa với tuyết trắng, trên ghế lái là một người nằm không nhúc nhích.
Từ Sầm Quân buông Phương Kỳ Kỳ xuống để cậu dựa vào xe, mình thì tái mặt mở cửa xe, cùng kiểu chết, đầu người lái bị thủng một lỗ, máu ngưng đọng ở lỗ thủng.
Từ Sầm Quân nhắm mắt lại, cơn buồn nôn dâng lên, chống lên xe ói nước chua trong dạ dày.
Phương Kỳ Kỳ lẳng lặng nhìn, giải thích: "Đám người mót xác làm. Đám người xấu xa tự xưng là mót xác, thực tế là một tổ chức tự phát toàn những kẻ chỉ biết há miệng chờ sung, đi theo đám săn bắn để quan sát, thấy đoàn săn bắn gặp phải nguy hiểm cũng không hỗ trợ, ngược lại chờ bọn họ chết, đi gặm lại những gì còn giá trị trong người như đám kền kền ăn xác thối, đào hạch dị năng trong cơ thể." Cậu dừng lại, nói tiếp: "Hạch dị năng là hạch ngưng kết trong người tất cả sinh vật biến dị, động vật bình thường ở giữa trán, thực vật ở rễ cây, coi như là vật trao đổi lưu thông ở thời mạt thế. Có thể hấp thu hạch dị năng cấp cao, nhanh chóng khôi phục dị năng khô kiệt, rất được người có dị năng cao cấp ưu ái, thuộc kiểu muốn mà không có được." (Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d y.a.n.j.n.g.j.i.a, những nơi khác là ăn cắp)
Phương Kỳ Kỳ vừa giải thích vừa lao lực kéo thi thể ra khỏi ghế lái, sau đó kiểm tra tình huống xe ——chìa khóa vẫn cắm ở ổ, lượng xăng chỉ còn lại một phần tư.
![](https://img.wattpad.com/cover/375940663-288-k164175.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ABO|EDIT] Nhắm mắt theo liều - Kết hôn không mời họ hàng
RomanceHÃY ĐỌC TRUYỆN TRÊN W.A.T.T.P.A.D CHÍNH CHỦ VÌ BẢN BETA CHỈ ĐƯỢC CẬP NHẬT TRÊN W.A.T.T.P.A.D Tác phẩm: Nhắm mắt theo liều Tác giả: Kết hôn không mời họ hàng Editor: Nghiên Tịnh Giai Nguồn QT: Tự QT Giới thiệu: Thực vật biến dị cấp bảy tự nổ, Phương...