Chương 4

112 17 0
                                    

Văn Lạc nhất thời sững người.

"Không, không phải vậy đâu!" Chu Thư Nhiễm bỗng đứng bật dậy, không biết vì quá lo lắng hay sao mà đỏ mặt từ cổ lên đến hai má, như thể đang bốc hơi. Cô vội vàng giải thích: "Tụi mình không có yêu đương gì cả, tụi mình chỉ là... chỉ là chơi với nhau thôi. Con gái cho nhau ăn cũng là chuyện bình thường mà, sao lại nói tụi mình là đang yêu nhau được chứ???"

Kiều Sơn Ôn lại nhìn Văn Lạc, mà Văn Lạc cũng nhìn cô ấy, không hề có vẻ gì là căng thẳng như những học sinh bị phát hiện yêu sớm, ánh mắt mang vài phần không thể hiểu được và một nụ cười thoáng qua đầy khó hiểu.

Văn Lạc yêu đương – đây quả là một tin đồn hấp dẫn, ngay ngày đầu tiên tựu trường đã làm mọi người xôn xao. Vài thành viên hội học sinh đứng sau lưng Kiều Sơn Ôn cũng đang háo hức quan sát, khiến Chu Thư Nhiễm càng cảm thấy không thoải mái, như sắp khóc đến nơi. "Thật sự không có, tụi mình chỉ là bạn thôi!"

Văn Lạc hoàn hồn, điều chỉnh lại biểu cảm, giọng điệu mang theo ý cười nhạo: "Chí có vậy mà là yêu đương rồi sao? Hội trưởng, bình thường cậu không có bạn à?"

Thật ra điều đó rất hợp lý, con gái cho nhau ăn cũng là chuyện bình thường. Kiều Sơn Ôn không hiểu sao ngay từ ánh nhìn đầu tiên đã kết luận là họ đang yêu nhau, có lẽ vì ấn tượng của cô đối với Văn Lạc, và ánh mắt Văn Lạc nhìn Chu Thư Nhiễm lúc nãy... khiến cô hiếm khi buột miệng nói mà không suy nghĩ.

Cô hơi ảo não, nhíu nhíu mày, "Xin lỗi."

Chu Thư Nhiễm thở phào nhẹ nhõm, tưởng chừng mọi chuyện kết thúc, ai ngờ Kiều Sơn Ôn vẫn chưa rời đi, mà còn tiến lên trước mặt Văn Lạc trước ánh mắt của vài thành viên hội học sinh, đưa tay ra một cách nghiêm túc: "Trong trường cấm mang máy chơi game."

Nhà trường đã quy định rõ và nhấn mạnh nhiều lần, trong khuôn viên trường cấm mang theo máy chơi game, nếu phát hiện sẽ bị tịch thu, việc này cũng thuộc thẩm quyền của hội học sinh.

Không khí chợt căng thẳng, mọi người đều nín thở.

Ai cũng biết gia thế của Văn Lạc, ai cũng biết sự tùy ý của cô ấy, và đều ngầm hiểu rằng ở trường Nam Hoài, Văn Lạc có quyền được tự do làm mọi thứ. Hội trưởng hội học sinh trước đây vừa tốt nghiệp cũng là bạn của cô ấy, khi còn tại nhiệm chưa bao giờ can thiệp vào việc của cô. Vậy mà Kiều Sơn Ôn lại dám làm như vậy trước mặt mọi người...

Văn Lạc sẽ làm gì đây? Văn Lạc sẽ tức giận chứ? Nhưng có lẽ cô sẽ chỉ cười nhạt một tiếng, rồi công khai từ chối chấp hành và kéo Chu Thư Nhiễm rời đi.

Tình hình đang căng thẳng, Chu Thư Nhiễm nhìn Kiều Sơn Ôn đầy khó xử, cầu xin: "Hội trưởng, lần này bỏ qua được không, Lạc Lạc... cậu cũng biết mà."

Kiều Sơn Ôn giữ vẻ mặt nghiêm nghị, không có ý nhượng bộ, vô cùng cứng rắn.

"Hội trưởng, đừng can thiệp vào chuyện của Lạc Lạc nữa..."

"Đây."

Ngoài dự đoán, Văn Lạc nhón lấy góc máy chơi game, đưa tay ra cho Kiều Sơn Ôn, ánh mắt không hề tỏ ra miễn cưỡng, trông không giống như đang tức giận.

[BHTT - EDIT] Hãy Để Nàng Sa Ngã - Đồ NghêNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ