Phác Thái Anh đương nhiên liếc mắt một cái liền nhận ra người hút thuốc trước cửa nhà nàng là Lạp Lệ Sa.
Thế nhưng đối phương bất kể là tàn thuốc dưới chân hay là cả người tản ra một hơi thở người lạ chớ gần, đều làm cho Phác Thái Anh không dám dễ dàng tiếp cận.
Cửa biệt thự đều là đèn điều khiển bằng giọng nói, hơn nữa tiểu khu này thật ra đã có chút cũ, đây là ngôi nhà đã mua khi Phác Thái Anh còn bé, toàn bộ tiểu khu cây xanh rất tốt, mỗi thứ lớn lên tươi tốt lại tùy ý.
Ánh sáng càng lúc càng tối, Phác Thái Anh đứng ở dưới một trụ đèn đường, có chút không dám kề sát vào Lạp Lệ Sa đứng ở một bên khác.
Lạp Lệ Sa vẫn đứng đó nhìn nàng, hình như là đang chờ Phác Thái Anh chủ động tới gần.
Bên chân của cô còn có một đống tàn thuốc, hơn nữa lúc Lạp Lệ Sa không cười thật ra sẽ tự mang một loại cảm giác xa cách, chỉ nhìn đã làm cho người ta có chút phát bực trong lòng.
Lông mày của cô giống như hơi nhíu lại, miệng cũng mím lại.
Buổi sáng Phác Thái Anh còn tự tay sờ qua mặt mày của cô, hiện tại nhìn thấy biểu cảm cô như vậy liền nhịn không được cũng muốn bĩu môi.
Nàng bĩu môi, cảm xúc tức giận của Lạp Lệ Sa thoáng cái đã tiêu tán.
Cô đương nhiên cũng tức giận, cô tức giận Phác Thái Anh ngay cả cơ hội giải thích cũng không cho cô, đã tự mình giả làm đà điểu.
Phác Thái Anh khoanh tay bĩu môi, nhỏ giọng nói: "Chị dập tắt điếu thuốc trước đi."
Lạp Lệ Sa quả nhiên dập tắt điếu thuốc, lại nhặt tàn thuốc bên chân mình ném vào trong thùng rác, lúc cô đi ngang qua Phác Thái Anh Phác Thái Anh cũng có thể ngửi thấy một mùi thuốc lá nồng nặc, làm cho nàng nhịn không được ho khan hai tiếng.
Giống như là nghe được nàng ho khụ khụ, Lạp Lệ Sa lại cố ý đứng xa một chút.
Hai người duy trì một khoảng cách vô cùng an toàn, khiến tâm trạng hồi hộp trong lòng Phác Thái Anh hơi buông lỏng.
Con người Lạp Lệ Sa rất có tính công kích, nếu như nói Bourne làm cho người ta cảm thấy như đứng trong gió xuân ấm áp, vậy Lạp Lệ Sa chính là làm cho nàng cảm thấy có chút cảm giác cấp bách và áp lực.
Đứng như vậy cũng không phải là xa, Phác Thái Anh nhìn thoáng qua Lạp Lệ Sa, mở miệng nói: "Cái đó, chị có việc gì sao? Nếu không có việc gì thì tôi vào nhà đây, ngày mai tôi còn phải đi thử vai nữa."
Giọng nói của Lạp Lệ Sa tràn đầy mệt mỏi, Phác Thái Anh giống như cũng không quan tâm cô vì sao có thể về đến nhà sớm hơn mình, cũng không có quan tâm vì sao cô vừa rồi hút nhiều thuốc như vậy.
Có lẽ Phác Thái Anh đối với cô và Bách Văn Viễn cũng giống nhau.
Đều là thích giả dối thôi.
Hiện tại tầng cửa sổ giấy yếu ớt kia bị chính nàng đâm thủng, quan hệ của hai người bọn họ lại càng thêm lung lay sắp đổ, yếu ớt không chịu nổi một kích.
Vốn dĩ cũng không phải là tình cảm nhiều lành mạnh vững chắc, phần lớn thời gian vẫn là chính cô dùng hết thủ đoạn mới có được.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] (Lichaeng ver) Hôm Nay Lại Đang Trêu Chọc Mẹ Kế - Chước Chước
FanficTác phẩm: Hôm Nay Lại Đang Trêu Chọc Mẹ Kế (今天又在撩拨后妈) Tác giả: Chước Chước (灼灼) Nhân vật chính: Lạp Lệ Sa, Phác Thái Anh Độ dài: 150 chương + 5 phiên ngoại Edit: phuong_bchii (Truyện chuyển ver chưa được sự đồng ý/ cho phép của editor gốc, có thể bị...