Chương 67: Du hồ đầu hạ.Edit: Tiểu NgạnBeta: Sakura
Anh em mẹ con Thái Hậu có phải thật sự vụng trộm chém giết phân cao thấp hay không đương nhiên không phải là việc mà Diệp Ly có thể quản được. Chỉ là thỉnh thoảng có người Diệp phủ lại đến mời nàng trở về vì có chuyện gì đó thì nàng đều từ chối. Mặc dù Diệp Thượng thư có chút bất mãn với nữ nhi không thể nào khống chế được, nhưng mà Diệp Ly là Định Vương phi thân phận vẫn còn đó, nếu không thì lão cũng không thể nhiều lời làm gì. Thật ra nếu như tình huống bình thường, Thái Hậu có hai huynh đệ Mặc Cảnh Lê muốn tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế..., mặc kệ là ai cũng nên lôi kéo Mặc Tu Nghiêu mới đúng. Nhưng mà người bên ngoài đều nhìn xem Mặc Tu Nghiêu là một phế nhân, mà đến Mặc Cảnh Kỳ chỉ sợ hận không thể sớm loại bỏ Định Quốc Vương phủ, cho nên trái lại thời gian này Định Quốc Vương phủ lại vẫn an bình nguyên vẹn. Mặc kệ là bên nào cũng sẽ không hy vọng xa vời Mặc Tu Nghiêu sẽ đứng ở bên mình, đương nhiên cũng sẽ tin tưởng Mặc Tu Nghiêu không đứng ở bên đối phương.
"Vương gia, Vương phi, biểu tiểu thư cầu kiến." Diệp Ly buông may vá trong tay, ngẩng đầu có chút kỳ quái ngẩng đầu hỏi: "Biểu tiểu thư? Dương...Thiên Như sao? Sao nàng ta có thể đến chủ viện?" Định Quốc Vương phủ rất rộng, thật sự rất rộng. Hơn nữa rất nhiều chỗ không phải muốn đến là nhất định đến được. Cho nên dù trong phủ có tồn tại hai người khiến cho người ta không thoải mái, nhưng mà dưới tình huống bình thường căn bản Diệp Ly không cảm thấy sự tồn tại Biểu tiểu thư và Dương Trắc Thái phi đấy. Bởi vì từ khi Mặc Tu Nghiêu chuyển đến chủ viện ở, vệ minh của khu này đã thăng cấp rồi, đừng nói là đi vào cổng chủ viện, ngay cả bên ngoài các nàng cũng không tiếp cận được. Đã hai lần mất mặt, hơn nữa sau khi Mặc Tu Nghiêu phái Mặc tổng quản lời lẽ nghiêm khắc răn dạy một lần, Dương Trắc Thái phi không còn ý đồ đến khiêu chiến quyền uy của tân Định Quốc Vương phi tồi. Mặc Tu Nghiêu đối với bản thân rất tốt, đương nhiên Diệp Ly cảm nhận được. Không nói mình vừa qua cửa Mặc Tu Nghiêu đã vô cùng hào phóng ủy quyền cho mình, hơn nữa hạ nhân trong phủ trước mặt mình cũng biểu lộ thái độ rất rõ ràng đối với Vương phi là mình đây. Bằng không thì đừng nói đến là Định Quốc Vương phủ ngay cả hạ nhân gia tộc bình thường cũng không dễ dàng phục tùng với tức phụ mới vào cửa như vậy. Cho nên...có người làm chỗ dựa rất quan trọng đấy. Đặc biệt người này lại là người có quyền lực cao nhất trong phủ.
"Nô tài không biết, nhưng mà biểu tiểu thư đã đứng ở ngoài cửa viện rất lâu rồi. Cho nên Vệ đại ca tùy tùng ngoài cửa mới cho người vào bẩm báo Vương gia, Vương phi một tiếng." Tĩnh Nhi đi vào bẩm báo nói. Bởi vì Vương gia phân phó không cho phép người ngoài vô cớ đi vào nội viện quấy rầy Vương phi, cho nên ở dưới tình huống bình thường bọn họ đều là mời người rời đi đấy. Nhưng mấy lần trước đuổi biểu tiểu thư rất dễ nhưng hôm nay lại không chịu rời đi đơn giản đâu. Bọn thị vệ lại không thể ra tay với Biểu tiểu thư, dù sao người ta cũng là khách. Đành phải nhờ Tĩnh Nhi đi ngang qua vào bẩm báo một tiếng.
"Vương gia, theo ngài thì sao?" Diệp Ly quay đầu hỏi Mặc Tu Nghiêu đang dựa vào cửa sổ mở một bên đọc sách.
Mặc Tu Nghiêu ngay cả một ánh mắt cũng không cho nàng, lật một trang sách thản nhiên nói: "A Ly muốn gặp thì cứ để cho nàng ta đi vào, không muốn gặp thì lại để cho người tiễn nàng ta trở về. Hoặc là...ở ngoài thành Vương phủ có một tòa biệt viện, có thể để cho nàng ta và Thái phi đi ở vài năm.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thịnh Thế Đích Phi Phượng Khinh
CasualeMột tờ chiếu thư, một tràng tứ hôn. Thiên kim ba không - không tài, không mạo, không đức Vương gia phế vật - dung nhan bị hủy, bệnh nặng tàn tật Thế nhân đều nói: Tuyệt phối! Dưới hỉ khăn- Nàng mỉm cười nhẹ nhàng, khoan thai tự nhiên. Trải qua sinh...