Please! Call my name - chap 6

415 22 0
                                    

Cả hai đều sững sờ nhìn người đối diện rồi lại nhìn Seohyun, Kris lắp bắp:

- Cái gì cơ Yoo Rim, Yoo Rim là ai chứ?

Luhan đứng thẳng người nhìn thẳng vào mắt Kris:

- Han Yoo Rim cô ấy là vợ tôi.

Seohyun đẩy nhẹ tay Luhan ra nhìn Kris:

- Em sẽ giải thích với anh, còn bây giờ em đói rồi em muốn ăn gì đó.

Mọi người cười cười để phá tan bầu không khí ngột ngạt lúc này, Yoona kéo Kris ngồi xuống cạnh Seohyun:

- Được rồi chúng ta ăn đã nào, mau ăn thôi thịt chín hết rồi này.

Không khí cả bữa ăn trùng xuống, Luhan khẽ đưa cho Seohyun, Kris giữ tay Luhan lại:

- Cô ấy không ăn được cái này

Luhan hơi sững lại nhìn Seohyun và nhìn Kris, Seohyun bối rối nhìn Kris, cậu vẫn nhớ cả thói quen ăn uống của cô, vẫn nhớ rằng cô không thể ăn quá cay. Seohyun mỉm cười:

- Em muốn tự mình ăn.

Luhan hạ tay xuống, bất giác một cảm giác lo sợ lại ùa đến, cậu run run nhấc chiếc dĩa lên nhưng cậu không thể cầm lên được. Seohyun nhìn thấy vội nắm chặt tay anh lại:

- Em ở ngay đây, anh bình tĩnh lại đi, được chứ

Luhan từ từ trấn tĩnh lại, Seohyun vẫn nắm chặt tay anh.

Kris trầm ngâm nhìn Seohyun:

- Seohyun chuyện đó là sao vậy tại sao em lại là Yoo Rim tại sao phải chăm sóc cho tên đó, hắn có liên quan gì đến em sao?

- Sao anh lại quay về? Tại sao lại quay về đây.

- Anh nhớ em

Seohyun vẫn không quay lại đôi mắt cô bỗng trở nên thật xa xăm.

- Nhưng em gần như đã quên mất anh rồi.

- Anh không quan tâm, chỉ cần anh nhớ em là đủ rồi.

Seohyun cắn chặt môi cố không cho nước mắt chảy ra, Kris từ từ tiến lại ôm chặt cô:

- Anh đã rất nhớ em, nhớ em đến phát điên.

- vậy sao ngày đó anh lại ra đi, nếu đã nhớ em như vậy sao lại chọn cách ra đi.

- Mẹ anh đã tự tử, bà đã uống thuốc ngủ nếu như anh vẫn kiên quyết ở lại bên em, anh đã sợ hãi, anh sợ hãi vô cùng và anh quyết định anh sẽ chứng minh cho mẹ anh thấy anh yêu em nhiều như thế nào. Anh sẽ trở thành 1 người đàn ông mạnh mẽ để có thể trở về bảo vệ em khỏi mẹ anh. Anh đã cố gắng rất nhiều để có ngày có thể về lại bên em.

Seohyun quay người lại, ôm chặt lấy anh, những giọt nước mắt cô cố kìm nén cũng bật ra thành tiếng:

- Em cũng đã rât nhớ anh, nhớ anh rất nhiều.

- Nín đi nào chẳng phải bây giờ anh đang ở đây sao.

Sehun nhìn Yoona:

- Anh chàng đó là ai vậy?

[ HanSeo ] Please! Call my nameNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ