Đóa Sen Bên Hồ Tả Vọng - Chương 44: KẾ HOẠCH CỦA TRỊNH KHẢI
Tôi vừa trở về phủ đã thấy một người hầu đứng chờ trước cổng, chị ta nhìn thấy tôi thì hốt hoảng chạy đến ngăn lại:
- Tiểu thư, Viêm quận công phu nhân và công tử Trọng Chiếu đến phủ tìm tiểu thư, tôi thấy họ rất tức giận. - Chị ta kéo tôi ra ngoài. - Trong nhà đã có phu nhân tiếp họ hay tiểu thư cứ đi một lát hẵng về.
Tôi kéo ngược chị ta lại rồi mỉm cười:
- Không sao đâu, tôi phải vào mới biết được tại sao họ tức giận chứ.
Mặc cho chị ta năn nỉ muốn giữ tôi lại, tôi bước vào cổng, trong lòng lại có chút vui mừng, có lẽ nhà Viêm quận công đến từ hôn cũng nên. Vừa đến cửa phòng khách đã nghe mẹ cả đã lên tiếng:
- Đinh Thanh, vào đây.
- Dạ. - Tôi đáp lời rồi đi vào trong.
Bên trong phòng khách, mẹ cả ngồi trên ghế dài, đối diện là phu nhân nhà Viêm quận công và tên cuốn chiếu đáng ghét. Hắn nhìn thấy tôi thì mở một nụ cười nửa miệng còn mẹ hắn thì trừng mắt nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống, tôi làm lơ coi như không thấy.
- Đinh Thanh, con đứng đó cho mẹ hỏi chuyện. - Vẫn là giọng lạnh nhạt của mẹ cả.
Tôi vâng lời, đứng yên một bên, đầu hơi cúi thấp. Mẹ cả nhấp một ngụm trà rồi hỏi:
- Con nói xem, có phải hôm nay con nhờ người đánh công tử Trọng Chiếu hay không?
Tôi ngẩng đầu, liếc mắt về phía tên Trọng Chiếu, hắn ta cụp mắt né tránh. Hừ, giỏi lắm, hắn ta còn có thể bịa chuyện được cơ đấy. Tôi còn chưa kịp trả lời thì đã nghe giọng nói éo éo của phu nhân nhà Viêm quận công:
- Hừ, phu nhân cần gì phải hỏi, cứ nhìn vết thương trên người con trai tôi là biết rồi.
Mẹ cả liếc mắt một cái về phía phu nhân nhà Viêm quận công, bà ta liền hắng giọng im lặng. Tôi trợn tròn mắt ngạc nhiên nhìn cảnh trước mắt, thì ra mẹ cả rất có uy.
- Đinh Thanh, con nói đi.
- Dạ, ra đây là công tử Trọng Chiếu. - Tôi thản nhiên nói. - Con không quen biết công tử Trọng Chiếu đây, cũng không có thù oán gì thì làm sao có chuyện con nhờ người đánh công tử được.
Tôi quyết tâm đổi trắng thay đen, nói dối mà mặt không chút biến sắc. Trọng Chiếu ngẩng đầu trợn mắt nhìn tôi nhưng biểu cảm trên gương mặt của phu nhân nhà Viêm quận công thì lại càng méo mó hơn. Bà ta đứng dậy, kéo ống tay áo của Trọng Chiếu lên lộ ra vết bầm tím rồi trừng mắt nhìn tôi:
- Cô nói không quen biết, vậy vết thương trên tay con trai ta là thế nào? Không lẽ cô nói con trai ta nói dối sao?
Trọng Chiếu nghe thế cũng hất hàm nhìn về phía tôi, đầu gật gật thể hiện đúng là như thế. Mẹ cả vẫn ngồi yên trên ghế, từ tốn lên tiếng:
- Vậy không lẽ Đinh Thanh nói dối sao?
Phu nhân nhà quốc cữu biến sắc, cơn giận bị dồn nén nhưng không nói lại được, đành hậm hực ngồi xuống ghế. Một lần nữa tôi lại thầm cảm ơn mẹ cả.
BẠN ĐANG ĐỌC
Đoá sen bên hồ Tả Vọng [Updating]
Исторические романыTác giả: Dưa Hấu Cre: webtruyen Mình chỉ up truyện lên wattpad đơn thuần chỉ để tải truyện về điện thoại mà thuận tiện đọc ở mọi nơi chứ không vì mục đích nào khác. Cám ơn!