Đóa Sen Bên Hồ Tả Vọng - Chương 48: MƯU CỦA QUANG BÌNH
Trước lễ nạp tệ hai ngày, tôi vẫn chưa nhận được tin tức của Nguyễn Hoàn. Tuy không hi vọng nhiều nhưng tôi thực sự cần trì hoãn đám cưới để có thêm thời gian tìm cách đối phó.
Nếu Nguyễn Hoàn không tìm được cách giúp tôi thì sao? Bỏ nhà ra đi? Không được! Lúc này tôi còn không được bước chân ra khỏi cổng huống gì tôi đã hứa với quận công là sẽ nghe lời ông lấy tên Trọng Chiếu đó. Hay là tìm cách giả ốm? Nếu như thầy thuốc đến khám thì lộ tẩy mất. Không được! Hay là ốm thật? Sức khỏe của tôi mới hồi phục, nếu ngâm lạnh cho bệnh thì có khi nằm liệt giường không dậy được mất. Cũng không được! Tôi còn muốn sống để chứng kiến lịch sử sắp diễn ra, chứng kiến vị anh hùng áo vải Nguyễn Huệ tiến quân ra bắc, chứng kiến cuộc kháng chiến chống quân Thanh hùng tráng... Và tôi còn muốn gặp lại Trịnh Khải.
Tuy biết Trịnh Khải vẫn giữ được mạng sống nhưng tình trạng chính xác hiện giờ của anh thì tôi lại không có một chút thông tin nào. Hải cũng mất tích không thấy bóng dáng, không biết anh ta có trốn thoát được hay không?
Tôi nhốt mình trong phòng đến chiều thì nghe được tiếng ồn ào từ nhà trên truyền xuống. Lò dò lên phòng khách, nấp sau cửa sổ, tôi nghe được giọng nói đầy tức giận của quận công vang lên bên trong:
- Hừ! Chắc chắn có kẻ tung tin thất thiệt, chờ ta tra ra được đứa cầm đầu xem bọn chúng còn dám đặt điều hay không.
Tiếng mẹ cả nhỏ nhẹ khuyên giải:
- Ông đừng quá giận. Việc trước nhất là lễ nạp tệ của Đinh Thanh. Bây giờ mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, nhà Viêm quận công lại đòi dời sang tháng chạp, chúng ta phải làm sao đây?
- Để ta sang gặp Nguyễn Trọng Viêm hỏi cho ra lẽ.
Quận công đẩy cửa đi ra, tôi không kịp trốn bị ông bắt gặp ngay trước cửa sổ. Nhìn thấy tôi, ông chỉ thở dài rồi phất tay áo đi về phía cổng.
- Ngoài kia họ đang đồn đại nhiều thứ không hay ho về con. Nếu có nghe được, con cũng đừng để bụng, cứ để ngoài tai là được. - Mẹ cả đứng ở bậc cửa nói với tôi, giọng bà có vẻ không vui.
Tuy không hiểu đầu tai cua nheo gì nhưng tôi cũng dạ cho có. Mẹ cả cũng không nói gì thêm. Tôi đành đi tìm người hầu trong phủ hỏi thăm. Sau một hồi hỏi vòng vo, tôi mới biết được mình đã trở thành chủ đề bàn tán trong lúc rỗi rãi của các bà các chị trong thành Thăng Long.
- Nghe đâu, nhị tiểu thư nhà Huy quận công có số sát phu, lễ nạp tệ còn chưa diễn ra mà công tử nhà Viêm quận công đã nằm liệt trên giường.
- Thật sao? Có phải tiểu thư ấy tên Đinh Thanh không?
- Hình như vậy. Tôi còn nghe tiểu thư nhà ấy ăn mặc xa xỉ, tiêu xài hoang phí lắm. Trước đây còn mặt dày mua nợ không biết bao nhiêu hàng quán ở Thăng Long đấy.
- Này, có phải chính là cô tiểu thư đanh đá bị nhà Nghĩa phái hầu từ hôn không?
- ...
Trên đây là một đoạn trò chuyện vô cùng rôm rả mà bất cứ góc chợ nào ở Thăng Long cũng có thể nghe được. Đấy là chị làm bếp thuật lại với tôi.

BẠN ĐANG ĐỌC
Đoá sen bên hồ Tả Vọng [Updating]
Ficção HistóricaTác giả: Dưa Hấu Cre: webtruyen Mình chỉ up truyện lên wattpad đơn thuần chỉ để tải truyện về điện thoại mà thuận tiện đọc ở mọi nơi chứ không vì mục đích nào khác. Cám ơn!