Chương 14

6.9K 264 0
                                    

Tiêu gia gia tự nhiên cũng là biết nỗi khổ trong đó. Bây giờ cả nhà phân chia, kiếm tiền nhiều hơn nữa cũng giúp được gì. Công ty là do ông cùng Tiêu Tuấn Vũ sáng lập, bất quá từ sau khi Tiêu Tuấn Vũ ly hôn mẹ Tần Tiểu Mặc, dọn ra ngoài ở cùng vợ nhỏ, ông liền dần dần tước bỏ quyền lực của Tiêu Tuấn Vũ, đem cháu trai giữ bên người dụng tâm bồi dưỡng, đợi hắn trưởng thành bắt đầu dạy hắn chuyện công ty, may mà Tiêu Nhuận cũng là người không chịu thua kém, bản thân cũng mẫn cảm với kinh tế hơn nữa được bồi dưỡng, tất nhiên đem Lạc Mạn phát triển ngày càng lớn.

"Đừng nói chuyện này nữa, gia gia, con không ở đây, gia gia cũng nên ngoan ngoãn uống thuốc, không có việc gì thì đừng chạy loạn." Tần Tiểu Mặc cười tủm tỉm dặn dò.

"Được được được, đều nghe cháu gái ." Tiêu gia gia tự nhiên biết cháu gái thương mình, đáp ứng rất kiên quyết.

"Tiểu Mặc, không phải em nói lần này qua đây cần phải ở mười ngày thăm thú sao, như thế nào sớm như vậy phải trở về rồi?" Tiêu Nhuận từ bên ngoài đi tới, hỏi.

"Ừm, bên kia có chút việc ." Tần Tiểu Mặc thuận miệng đáp.

"Em cho là em có thể giấu bao lâu? Vừa rồi anh đã gọi điện thoại cho cữu cữu , hắn nói em lần này trở về là muốn đi thị cục đưa tin, có phải hay không? Không phải đã sớm nói với em, hình cảnh nguy hiểm như vậy không nên đi làm, sao em không nghe." Tiêu Nhuận giáo huấn nói.

"Cái gì? ! Hình cảnh!" Tiêu lão gia lập tức liền cả kinh.

"Còn là tập kích !" Tiêu Nhuận bổ sung một câu.

"Cái này không thể được!" Tiêu lão gia trong cơn giận dữ, mãnh liệt phản đối.

"Gia gia ~~~ mẹ của con đã đáp ứng rồi."

"Mẹ con đáp ứng là chuyện của nàng, ta không đồng ý, một đứa con gái, như thế nào có thể đi làm cái loại việc này! Nhiều nguy hiểm a, con là bé con của lão Tiêu gia, không thể đi!" Tiêu lão gia tức giận đến ánh mắt đều đỏ, nói cái gì cũng không chịu cho Tần Tiểu Mặc đi.

"Gia gia, không xảy ra chuyện gì đâu, cữu cữu đều cam đoan với mẹ, con cũng cam đoan với gia gia, con sẽ chiếu cố chính mình thật tốt." Tần Tiểu Mặc đứng thẳng , cam đoan nói.

"Không được! Dù sao ta không đồng ý!" Tiêu lão gia kiên trì.

"Gia gia, lần sau con trở lại thăm gia gia, rất nhanh thôi!" Tần Tiểu Mặc chớp mắt, cầm lấy hành lý vừa thu thập xong, liền hướng ngoài cửa chạy. Tiêu lão gia lớn tuổi tay chân bất lợi, căn bản là bắt không được nàng, liền mở mắt trừng trừng nhìn nàng chạy ra phòng.

"Con mau đuổi theo ! Ngốc đứng đây làm chi!" Tiêu lão gia quát Tiêu Nhuận . Tiêu Nhuận nhíu mày, đuổi theo.

Tiêu Nhuận chân dài chạy nhanh, cuối cùng cũng đuổi kịp Tần Tiểu Mặc.

"Tần Tiểu Mặc em đứng lại đó cho anh!"

"hộc..hộc...anh... Anh đừng bắt em..." Tần Tiểu Mặc sợ bị anh trai bắt được, vội vàng thở dốc tránh thoát.

"Khỏi tránh , anh cũng sẽ không buộc em trở về." Tiêu Nhuận tức giận mà nói.

Vừa nghe đến Tiêu Nhuận nói sẽ không buộc mình trở về, Tần Tiểu Mặc lập tức thở một hơi, tựa vào trên người Tiêu Nhuận ra sức thở.

[BHTT][EDIT-Hoàn] Cảnh Sát Nhân Dân Có Người Yêu Rồi - Nhất Sinh Bán NhànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ