Phần 21 !

785 14 0
                                    

Triệu Hi Tuấn chậm rãi đi ra khỏi bóng tối, bóng cây chiếu lên người anh, cuối cùng chiếu lên khuôn mặt tuấn tú tuyệt đại của anh, khiến đôi mắt phượng của anh còn sáng hơn sao trời.

Anh nhìn bọn họ mỉm cười, mắt phượng lưu chuyển, khí chất tao nhã tuấn tú chậm rãi tỏa ra. Bất kể là đi đâu, lúc nào, chỉ cần là nơi có anh xuất hiện thì lập tức trở thành hạc giữa bầy gà.

Triệu Hi Tuấn quả thực có sức hút này!

Thế Duy chạy nhào qua phía Hi Tuấn, kêu lên một tiếng vui mừng:

- Chú ơi!

Hi Tuấn bế Thế Duy lên, anh đi tới bên Chu Thiến, vừa đi vừa nói với Thế Duy:

- Cô đang kể chuyện cho Thế Duy nghe à?

- Đúng thế, ngày nào cô cũng kể, chuyện hay lắm

Giọng Thế Duy rất vang dội, sau đó lại giãy giãy chân, ý muốn xuống

Triệu Hi Tuấn đặt Thế Duy xuống đấy, Thế Duy lại chạy ào lên trước. Chu Thiến vội nói:

- Thế Duy, chạy đi đâu?

Thế Duy chẳng quay đầu lại:

- Thế Duy đi ngắm hoa

Chu Thiến dặn dò:

- Trời tối nhớ nhìn đường, cẩn thận bị ngã

Sau đó quay đầu nhìn Hi Tuấn cười nói:

- Trẻ con giờ rất tò mò, phải cho bọn chúng tiếp xúc với nhiều thứ, tự mình khám phá mà hiểu ra nhiều điều.

Triệu Hi Tuấn dừng bước, nhìn khuôn mặt trắng mịn thản nhiên như tỏa sáng dưới ánh trăng, hồng hào như bạch ngọc. Anh luôn cảm thấy mỗi cái mỉm cười, mỗi lần cúi đầu, mỗi lần ngoảnh đầu lại khiến cho anh đều có cảm giác vô cùng quen thuộc. Cảm giác này tựa như rượu ngon được cất giấu lâu năm, khiến anh không tự chủ được mà say mê

Anh nhẹ giọng nói:

- Tương lai ai cưới được cô nhất định là rất có phúc! Cô sẽ là người vợ tốt, là người mẹ tốt.

- Mẹ tốt thì chắc là được còn vợ tốt thì sao anh nhìn ra?

Chu Thiến không nhịn được mà phì cười, Hi Tuấn vẫn thật đáng yêu.

Triệu Hi Tuấn nhún nhún vai, nhướng mày cười, vẻ mặt tuấn tú khó mà miêu tả rõ được:

- Chẳng có lý do gì cả, đây chỉ là cảm giác của tôi thôi, tôi cảm thấy cô nhất định sẽ là người vợ tốt

Nghe đến đó, c tkhông nhịn được thở dài một tiếng, yên lặng xoay người sang chỗ khác, về phía trước.

Triệu Hi Tuấn bước dài hai bước đuổi kịp cô, sau đó xoay người rút lui, nhìn cô nói:

- Sao lại mất hứng, tôi nói gì sai sao?

Chu Thiến lắc đầu:

- Không sao, không liên quan đến anh, tôi chỉ là tự nhiên nhớ lại một chuyện cũ

Sau đó cô lại chuyển đề tài:

- Hi Tuấn, anh làm ngôi sao lâu như vậy, đạt được địa vị này, anh có vui không?

Con Dâu Nhà Giàu (Quyển II)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ