Chap 13

895 56 0
                                    

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Sau một hồi bị bà Byun rượt đuổi, hai chàng trai đã ngồi nghiêm túc trên sofa, mồ hôi chảy ròng ròng khi bị nhìn chằm chằm bởi ánh mắt như muốn thiêu đốt mọi thứ của ông bà Byun.

Ông Byun giọng nghiêm khắc:

-Hai đứa về đây làm gì??

-Appa ahhh... Con về mà hai người không vui sao??

Baekhyun phụng phịu nhìn ông Byun. Chanyeol thì cúi gằm mặt, tuyệt nhiên im lặng.

Ông Byun hừ một tiếng rồi quay mặt đi. Bà Byun nhịn không nổi mà mắng:

-Con cái hư đốn!!

Bà Byun lại đứng lên đánh vào vai Baekhyun. Baekhyun né sang,Chanyeol vội vàng đỡ cho cậu. Anh giữ tay bà Byun rồi lễ phép thưa:

-Xin hai người đừng giận Baekhyun. Có gì thì cứ đánh con đi ạ!!

Bà Byun thở hắt ra rồi ngồi phịch xuống ghế. Bà nói:

-Hai đứa còn dám vác mặt về đây sao??

Chanyeol và Baekhyun cúi gằm mặt, trán đầm đìa mồ hôi, nắn chặt tay nhau, khe khẽ lên tiếng:

-Chúng con xin lỗi!!

Ông Byun thở dài, lắc đầu hỏi:

-Baekhyun, cháu ngoại ta được mấy tháng rồi?

Baekhyun không nói gì. Cậu vẫn cúi gằm mặt, hai đầu móng tay bấm bấm vào nhau. Tiếng thút thít vàng lên. Những giọt nước mắt long lanh rơi xuống.

Chanyeol vội vàng nắm xiết lấy tay cậu an ủi. Anh cũng lễ phép đáp lại lời ông Byun:

-Dạ, năm tháng, là con gái , thưa appa!

Ông Byun hừ một tiếng:

-Ta không hỏi con Chanyeol! Ta hỏi con đó, Baekhyun!

Baekhyun vẫn không ngẩng mặt lên, nước mắt vẫn rơi xuống đều đều. Giọng cậu run run:

-Appa hỏi làm gì chứ? Chẳng ai mong con về đây cả!!!

Nói rồi cậu hất tay Chanyeol ra, vùng vằng đứng dậy bỏ lên phòng. Anh không an tâm định đi theo, nhưng bà Byun vội nói:

-Con ngồi yên ở đây. Chúng ta cần nói chuyện!

-Dạ!

Chanyeol ngoan ngoãn ngồi xuống, nhưng ánh mắt vẫn không yên tâm, ngước nhìn theo Baekhyun cho đến khi bóng cậu khuất hẳn.

[Chuyển ver][ChanBaek] Chào con, tiểu Hyunie!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ