Chap 15

953 50 0
                                    

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

 22:15PM - Bucheon...

"Số máy qúy khách..."

"Số máy qúy khách..."

Vẫn là chưa liên lạc được. Baekhyun sốt ruột, đi đi đi lại trước cổng nhà. Chanyeol sẽ không có chuyện gì phải không? Chanyeol sẽ trở về đây sớm thôi phải không?

Cậu lo lắng, tâm trạng bồn chồn không yên. Tại sao anh lại tắt máy? Không có chuyện tai nạn xảy ra đâu! Không thể nào?!

Nắm chặt điện thoại trong tay và không ngừng nhấn gọi. Cậu muốn oà khóc nhưng cố ngăn không cho nước mắt trào ra. Đầu óc cố tìm ra những lí do tích cực về chuyện Chanyeol tắt máy.

Thời tiết ban đêm là -5°C, bà Byun sót con cứ đi tới đi lui ở ngoài trời. Bà muốn gàn nhưng có gàn cậu cũng chẳng nghe. Cả nhà đều lo lắng, tâm trạng hỗn loạn, bất an.

Baekhyun vẫn tiếp tục gọi, ánh mắt hướng về phía xa xăm, mong đợi một bóng hình. Hai má cậu đỏ lên vì lạnh, bàn tay cũng cứng đờ. Chân vẫn bước qua bước lại mà không thấy mỏi.

Cảm giác lo lắng, bất an vẫn cứ bám dính nơi tâm trí, cảm giác có lỗi, hối hận lại vừa lúc ập đến. Giá mà lúc đó cậu cùng Chanyeol về Seoul. Giá mà cậu ép anh ở lại nhà mẹ. Giá mà cậu không nôn nóng nhắn tin nói nhớ này nhớ nọ. Có phải do cậu quá nhõng nhẽo trẻ con? Có phải do cậu luôn muốn được anh nuông chiều? Vì vậy nên anh mới phải chịu khổ!

Hai người yêu nhau, đến với nhau dễ dàng. Cũng chưa một lần cãi vã, cũng chưa từng có trắc trở, khó khăn. Phải chăng mọi thứ quá yên bình nên cậu mới sợ hãi thế này? Cậu sợ ông trời sẽ cướp đi nụ cười của cậu. Sợ ông trời sẽ mang sóng gió đến để cướp đi bầu trời quang. Không được! Không được suy nghĩ lung tung! Chanyeol nhất định sẽ trở về! Nhất định sẽ không sao!

Hơi thở phả vào không khí, hơi trăng trắng rồi mất rạng. Sao cậu có thể không lo lắng được chứ? Người cậu yêu, người là tất cả đối với cậu, bây giờ ra sao, cậu không biết. Cho dù thời tiết có xuống đến -20°C thì cậu vẫn sẽ đứng đợi.

-Này đồ ngốc! Em có biết trời lạnh lắm không hả?

Giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên từ phía sau. Baekhyun giật mình ra sau. Là Chanyeol, đúng là Chanyeol, chính anh vừa lớn tiếng với cậu.

[Chuyển ver][ChanBaek] Chào con, tiểu Hyunie!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ