Chương 2: Sự Cố

2.2K 165 12
                                    

Hương trà thanh khiết dâng lên thoang thoảng, bao phủ và lấp đầy lá phổi của mỗi con người khiến ai cũng nhanh chóng có cảm giác dễ chịu khác thường.

Thế nhưng trong tình cảnh này thì khó ai có thể "dễ chịu" được.

Ly trà tinh sảo bằng sứ nằm lăn lóc trên đũng quần ai đó, mà số trà trong ly,cũng không còn một giọt.

Tất cả giáo viên đồng loạt mở to mắt.

Đây chỉ mới là ngày khai trường thôi, tại sao chưa gì đã gặp chuyện xui xẻo như vậy cơ chứ?

Vương Gia Nhĩ là chủ tịch tập đoàn quyền lực nhất nhì Hàn Quốc, gia thế cũng không hề bình thường. Hình ảnh trước công chúng, đương nhiên lúc nào cũng phải chỉnh tề và hoàn hảo.

Thế nhưng lúc này đây, trước ánh mắt tất cả mọi người, nơi giữa hai chân của Vương chủ tịch vừa nóng vừa ướt. Lại còn có nhiều giọt nhỏ xuống sàn nhà cùng hơi nóng đang chậm rãi bốc khói lên.

Hình tượng mười phần, rõ ràng là mất đi mười một phần rồi.

Ai cũng biết, Vương Gia Nhĩ một tay che trời, trường bọn họ có lớn đến đâu, chỉ cần một cái phủi tay thôi cũng sẽ biến thành đống đổ nát ngay. Nghĩ đến đó, ai nấy đều kinh hoàng mà há miệng, luống cuống tìm giấy ăn.

Ấy vậy mà, thủ phạm làm nên chuyện này lại vô cùng tỉnh táo mà đứng một chỗ, im lặng trân trân nhìn.

Đoàn Nghi Ân lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất:

"Anh ta liệt CMN rồi."

Nước sôi vừa đem xuống, đã đi pha trà. Đương nhiên sẽ cực kì nóng.

"Baba!"

Bảo Bảo sau một hồi đờ đẫn, liền vứt anh siêu nhân sang một bên mà hét toáng lên. Ai chơi ác lại đổ nước trà lên người baba vậy? Baba rất sạch sẽ, làm thế này sẽ làm baba tức giận đó. Mà khi baba đã tức lên thì trông rất đáng sợ nha. Bảo Bảo nghĩ đến đây, rùng mình một cái, len lén xích người ra khỏi Vương Gia Nhĩ.

Khi cả giáo viên nam và cả giáo viên nữ tìm được khăn giấy, liền đồng loạt chạy về phía Vương Gia Nhĩ. Sau đó phanh gấp vô cùng lạ lùng...

Vương Gia Nhĩ ngồi đằng này, vẻ mặt không hề thay đổi, chỉ giơ một tay của mình lên.

Hắn cho dù bị mất hình tượng như vậy, nhưng thật sự vẫn rất cuốn hút. Lúc có động tác kia, lại khiến cho phần lạnh lùng uy dũng của hắn tăng lên vài phần mà đắp cả vào phần đã mất. Vương Gia Nhĩ phong thái điềm tĩnh, cơ thể không hề thay đổi, bàn tay kia lại chi thẳng vào một người mà nói.

"Thầy, lau cho tôi!"

Hơn chục cái đầu đều nhìn về bên phải. Mà ở đó, chủ nhiệm 1A đang đứng như trời trồng.

"Tôi?"

"Phải."

Người ta nói Vương Gia Nhĩ cực kì bá đạo.

Quả không sai.

Đoàn Nghi Ân trong người có hai loại cảm xúc. Một, chính là lo lắng. Cậu biết cậu có lỗi, nhưng đó là do bị con người kia làm căng thẳng nên mới gây ra sự cố như vậy. Nếu như "vật ấy" của hắn có bị làm sao, cậu sẽ chịu trách nhiệm. Hơn nữa, chẳng phải anh ta đã có một bé con đáng yêu đằng kia rồi hay sao?

[Chuyển Ver / Short Fic] (Markson / Jark) Chuyện Tình Của Baba Và Thầy Chủ NhiệmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ