" Vào nhà thôi ! "
Anh vừa đẩy cánh cổng nhà cô, vừa mỉm cười mà nói.
An An gật gật đầu, nhưng cô bỗng nhớ ra gì đó !
" Em nhớ hong lầm thì đây là nhà em cơ mà !? "
Anh liền đi tới trước mặt cô, khoanh tay trước ngực mà nói. Giọng điệu châm chọc.
" Từ giờ anh ở đây ."
Câu nói này...! E hèm ! Phải suy nghĩ lại !
" Cái gì ?"
An An trợn tròn mắt lên nhìn anh.
Tuấn Khải cười tươi, tay nhéo má cô rồi nói.
" Anh dọn đến đây ở ! "
" Nhà anh đâu ? "
" Kia kìa. "
Anh vừa nói vừa vươn tay chỉ ngôi biệt thự màu tím gần đó.
" Em quên rồi à !"
An An tức xì khói.
" Anh quên thì có, rõ ràng nhà rất gần đây tại sao không ở ?"
" Ờ ... thì anh muốn ở đây ?"
Anh kề sát gương mặt mình đối diện cô, miệng nở nụ cười gian.
" Em không nuôi nổi anh à !"
" Em..."
An An " cứng họng " .
" Ai bảo em không nuôi nổi anh chứ !"
" Em đảm bảo không ?"
" Vâng !"
An An ngay lập tức gật đầu " chắc nịch ". Anh liền cười rộ.
" Em đảm bảo rồi, vậy thì anh có thể ở đây, anh không phải lo phải kiếm tiền " nuôi " em ! Vào nhà thôi !"
" Ơ..."
Cô chưa kịp nói gì đã bị anh nắm tay dẫn vào nhà. À không ! Phải gọi là " kéo " vào nhà mới đúng !
...
" Gì đây ! An An bướng nữa à ! "
Kỳ Phương đang ngồi đọc sách ở sofa, cô ngước mặt lên nhìn họ.
Tuấn Khải cười cười, nhìn gương mặt " tức tưởi " của An An rồi quay qua nói với Kỳ Phương.
" Em ấy không cho em ở đây ! "
" Cái gì ?"
Kỳ Phương lập tức đứng dậy.
" An An ! "
" Dạ ?"
An An giật mình, cô chị này muốn làm gì đây ?
" Em dám không cho Tuấn Khải ở đây ?"
" Vâng ! Làm sao anh ấy có thể ở đây được, nhà này toàn con gái !"
An An nhăn mặt mà nói, gọng điệu rất " tha thiết ".
" Tại sao không ? Chị là chị vợ Tuấn Khải, em là vợ...cậu ấy !"
" Ai bảo ! "
" Chúng tôi bảo."
Kỳ Phương và anh cùng lên tiếng. An An hừ một tiếng rồi lên phòng .
BẠN ĐANG ĐỌC
Thiên Duyên |Hoàn|
Fiksi Penggemar#1 - 160707 "Bao năm qua anh vẫn đến nơi này chỉ để hy vọng tìm thấy được em....." "Em từng một mình xuống sân bay, nhìn dòng người hỗn độn, chỉ mong nghe được hai tiếng "Tiểu An" cũng cảm thấy quá đủ...." - Nội dung Fic không liên quan đến đời th...