Cơn ác mộng kinh hoàng

9.7K 497 86
                                    

Sau khi tán chuyện với Thiên Thiên dễ thương xong, cô cũng xin phép về nhà. Về đụng ngay mặt ba cô, ông rối rít:

-Tuyết nhi? Sao con lại về giờ này? Mẫn nhi đâu?

-Con bị thương, về sớm...-cô lạnh nhạt trả lời.

-Trời, con có sao không? Có cần đi viện không? Có cần....bla bla-ông hốt hoảng, cô là con gái ông yêu nhất nha( tội ổng quá, chị Tuyết ko biết đâu).

Cô là ngạc nhiên a, ông...là quan tâm sao? Bất giác mỉm cười mà không biết. 

Ông ôm cô vào lòng...Ông đã mất người con gái ông yêu, vậy ông sẽ bù đắp cho đứa con của ông cùng người con gái đó, là cô đây...ông yêu thương cô còn hơn cả Dương Ngọc Mẫn, nhiều lúc ông biết cô bị hắt hủi bởi người đàn bà kia...nhưng ông ko thể làm j được...bà ta dọa là nếu ông ko yêu thương cùng chia tài sản của ông cho 2 mẹ con bà ta thì cô sẽ chết( tội ông v~, không biết bây giờ chị ấy là sát con nhà bà thủ), ông cũng chẳng thể làm j được, dù j Mẫn cũng là con ông, ông ko thể cư nhiên tống nó vào tù hay đứng nhìn mẹ mình vô tù được...chỉ tội là cho Tuyết nhi của ông.....

Cô ở trong vòng tay ấm áp của ba mình mà chợt trái tim băng giá tan chảy, một sự ấm áp  len lỏi trong trái tim cô, cô chẳng phải hay ko là quên mất cái chi tiết mẹ con Mẫn bạch liên giả tạo uy hiếp ông nhỉ, cô quên mất...một giọt ngâu long lanh rơi xuống từ khóe mi cô,...cô khóc sao?...Lần thứ 2 trong cuộc sống này cô khóc...vì một người, nước mắt cứ thế tuôn trào...cô nấc lên trong vòng tay ông...gia đình là thế này sao? Cô thật hạnh phúc a~...cô phải bảo vệ gia đình của cô khỏi chúng nam nữ chủ kia...mỉm cười...cô sẽ làm được...

Ông phát hiện con gái khóc...ông ôm cô chặt hơn...con gái ông thay đổi, ông vui lắm..

Sau đó một bức tường, một đôi mắt căm phận hướng về cô, Dương Hồng hận cô, cô cứ ở đây sống thì sẽ có ngày bà ta bị đuổi mất, cô phải chết...:

-Mày phải chết, con ả khốn nạn, như mẹ mày vậy!

**************************Tối, đi ngủ*********************************

Cô nằm xuống...nhắm mắt lại, ngủ mất rồi, cô thực sự mệt nha~

Trong mơ:

Cô đang ở Hoàng Thị - khu buôn bán bất hợp pháp vũ khí ấy, nhưng không có ai ngoại trừ cô và nam chủ...cô bị hành hạ...bị trói vào một thanh sắt, toàn thân ngọc ngà bị đánh, chằng chịt vết thương đang rỉ máu đau đớn, những tiếng la hét vang vọng, cô đang cầu xin, nước mắt đua nhau tuôn rơi trên khuôn mặt mĩ lệ vì bị đánh mà bầm tím, sưng vù trở lên xấu xí...

Xung quanh cô là đám nam chủ...từng tên...từng tên một đang hành hạ cô, xỉ nhục cô, mỉa mai cô...

Vinh Quang Hàn tay cầm roi đính gai nhọn đang ra sức quật lên thân thể mặc bộ quần áo rách rưới đã xỉn màu và đầy vết máu,...cô chưa bao giờ sợ máu thế này.....

Tên Hàn hành xong thì ném lại cho cô câu nói:

-Loại con gái như cô nên đi chết đi, cô chẳng đáng sống, cô chỉ như một thứ ô uế đang vấy bẩn thiên hạ cùng Mẫn nhi của tôi thôi, hừ!

[XK, NP, HĐ]Nữ phụ sát thủNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ