Sáng hôm sau
Căn bản là hôm nay cô ko biết sẽ thi tài năng....
''RENG RENG RENGGGGG''
*Bốp, viu, choang, rắc rắc...*( Reiko: hiic hic, ta nguyện kiếp sau đem con là người-Tuyết:haa ha, ta nguyện kiếp sau đem ngươi vùi xuống mồ-Đ.Hồ: Huu hu, ta nguyện kiếp sau ko tham gia vào câu chuyện của bà tác giả độc méo kém chị sát thủ xuyên ko kia-Reiko*mài dao*: mi cứ đợi đấy, đồng hồ, kiếp sau ta ko băm ngươi ko được-Đ.Hồ*bay vù đi* Vọt lẹ, vọt lẹ)
-Hựa, mới sáng sớm đã có con hâm làm phiền( Đ.Hồ*Bay lại*Nè chị, ta gọi chị dậy đấy, hâm cái đầu chị à...-Reiko*vung dao*Mi đây rồi, quay lại nộp xác chứ gì!!!-Đ.Hồ*lao ra ngoài cửa sổ*Á á á á!!!-Tuyết*Cười*Bye bye, mong em lên đường bình an, đừng để gặp thượng đế với cái bộ dạng kinh dị nhé)
--------------------------------tua đi-------------------------------------
Chiếc xe mui trần màu đỏ quen thuộc đỗ trước cổng trường, cơ mà sao hôm nay cô thấy vắng vắng á, ...
Ể, mọi người tập hợp hết rồi kìa, vào nhanh nhanh, mà phóng viên nhà báo cũng tập trung lại rồi kìa...
Cô dỗ xe lại rồi chạy nhanh vào trong. Mọi người quay lại nhìn cô, n..ngại ghê, cô nở nụ cười gượng gạo rồi nhảy vào bên trong khu vực thí sinh đứng, ơ mà, hình như bắt đầu thi rồi hay sao ấy, cô nhìn đồng hồ...mà muốn phụt máu, cái...8h30' rồi hả, sao cái đồng hồ treo tường mình lại....Dương Ngọc Mẫn bày trò hả...(chuẩn), cơ mà vẫn may, nếu đến muộn đảm bảo cắt...
-Nè, cậu làm j mà mãi mới đến thế?-Hà Thiên nhíu mày hỏi
-Ờ, thì...tớ ngủ dậy muộn...-Lệ Tuyết vẩn vơ trả lời.l...
-À, mà hôm nay thi gì đấy?-NLT
-Tài năng, cậu định thi gì vậy?-KHT
-Tài năng á...-Lệ Tuyết nhíu chặt mày, tài năng? Cô biết thi cái gì giờ-Ko biết...Cậu thi gì vậy...
-Ko biết, Tuyết Tuyết, chán cậu quá trời...Hừ, mà tớ thi hát đó....
-Hát....À!!!Đúng rồi, tớ đánh đàn piano cũng được.....-Lệ Tuyết mừng rỡ...
-Piano, thế cậu chơi bài gì?-Hà Thiên vui vẻ tiếp lời...
-Bài gì...nhỉ, à, bài nhạc của Beethoven-Lệ Tuyết nói
-B...Bét gì cơ???-Hà Thiên mặt chợt ngây ra...
-Beet...à nhầm, là bài tớ tự sáng tác...
Cô quên, Thiên thiên châu lục ko hề có Beethoven thần đồng, chậc chậc, xem chừng như mấy bài nhạc của ông ấy về tay mình rồi, nhạc hay...tốt, Xin lỗi nhé ngài Beethoven, con sẽ mượn mấy bản nhạc của ngài vậy...hí hí...Thứ lỗi cho con(Reiko *lắc đầu*: thiện tai, thiện tai)
-À, tốt lắm, cậu đợi đến lượt mình nhé, tớ lên đây..-Hà Thiên vẫy tay chào cô rồi lên khán đài...
Hà Thiên hôm nay diện bộ váy màu tím huyền bí như tăng thêm vẻ hài hòa cho mái tóc và đôi mắt cùng màu, ở giựa có đính hình cái nơ to màu đen rắc kim tuyến lấp lánh trong ánh đèn, nhìn lại mình, trông thấy khác nhau thế cơ chứ lại, hôm nay cô định thử váy rồi nhưng mà ngại lắm nên mặc quần áo thôi, (như thế này này:
BẠN ĐANG ĐỌC
[XK, NP, HĐ]Nữ phụ sát thủ
Non-FictionĐường đường là một sát thủ cấp cao, tài sắc vẹn toàn thế mà lại bị con bạn cho làm vai nữ phụ trong một tác phẩm cẩu huyết vớ vẩn mà nó viết. Bực mình nguyền rủa câu chuyện và thế là bị xuyên thẳng vào luôn, đời toàn sỏi đá mà, haizzz, thôi, đã xuyê...