Chương 7: Em là ai

3.1K 150 6
                                    

"Này, sao cậu lại ở đây" An nhìn Thiên. Bấy giờ anh và cô đang ở trên sân thượng, ở giữa sân thượng có 1 cái hồ bơi được làm từ kính nên có thể nhìn thấy được quan cảnh bên trong hồ. Anh nhìn cô, kéo cô lại ngay lan can sân thượng, nơi đó gió thổi rất mạnh khiến mái tóc của cô bay cả lên, cô khó khăn giữ mái tóc mình, anh liền chậm rãi lấy dây thun đi ra đằng sau buộc mái tóc dài của cô lại. Cô đỏ mặt ngại ngùng, đó là lần đầu tiên có người con trai làm như thế với cô, cô bỗng thấy rất ấm áp. Thiên là 1 người tốt, cô biết, ngay từ nhỏ cô đã quen anh, anh rất gần gũi với con gái, anh đối xử với tất cả những người thích anh rất chân tình và anh cũng là cao thủ tán gái.
"Tóc An đẹp lắm nhưng mà để rối là ko được đâu" anh nhẹ nhàng buộc tóc cô lại, cố gắng để ko làm đau cô, xog xuôi anh bất chợt ôm cô vào lòng. Cô bất ngờ, cô ko cựa quậy, cô nghĩ là bạn bè lâu năm ôm 1 cái chắc bình thường thôi, ở Mỹ hay vậy à. Nhưng tại sao tim cô lại đập nhanh thế, cô ko thể lý giải nó được. Anh ôm cô thật chặt, anh ko muốn để mất cô lần nào nữa, anh biết rằng cô ko nghĩ là anh yêu cô nên mới ôm cô, anh ngày ngày chờ đợi cô, chờ cô quay lại để anh có thể nói yêu cô. Ngay khi biết tin cô và nó qua Nhật học anh rất vui.
Anh vui vì mình sắp gặp người mình thương bấy lâu nay, anh sẽ làm cô yêu anh, anh sẽ cố gắng để làm cô yêu anh.
"Xin lỗi An nha, lâu lắm rồi mới gặp được An nên vui quá" anh nói dối để che dấu hành động của mình.
"Ko sao đâu, mình hiểu mà, mà cảm ơn Thiên đã giúp mình cột tóc nha, cậu vẫn vậy, vẫn dịu dàng, dạo này chắc còn tán gái à"
"Hihi, tán chơi thôi mà, ak còn câu hỏi mới nãy thì sau khi đi qua Australia thì gia đình mình di cư qua Nhật lại, do cty mới mở 1 cái bên Nhật"
"Vậy à, Còn Phong, tại sao gặp Băng cậu ấy lại tỏ ra ko biết vậy" An thắc mắc, Phong và nó rất thích nhau ngay từ khi còn nhỏ, nhưng sau biến cố của mẹ nó thì cô lại gặp vấn đề về tâm lý, khiến cô bị mất trí nhớ tạm thời, nhưng nó lại quên hắn.
"Vậy còn Băng, sao lại quên anh mình vậy"
"Cậu còn nhớ tới ngày mẹ Băng mất ko, ngày đó anh cậu với cậu có đến dự á, sau đó cậu ấy gặp trở ngại tâm lý, cái bị mất trí nhớ 1 thời gian, nhưng sau đó đã hồi phục được nhưng lại ko nhớ gì về cậu hay anh cậu hết"
"Vậy à, hỏi sao cậu ấy lại làm ngơ mình với anh mình, mà cậu ko nhận ra mình làm mình buồn lắm á, cậu chỉ nhớ mỗi anh mình thôi"
"Hihi, cũng lâu quá rồi, nhưng mà do anh cậu có đôi mắt rất đặc biệt mà"
"Huhu, cậu ác quá ấy" anh nũng nịu
"Cậu như trẻ con ấy" cô cười trước tính cách của Thiên "Sao Phong lại quên Băng vậy"
"Nói ra cũng dài lắm, chuyện là vậy...." 

*TG bật mí sau

Khi nghe xong, An sốc, chuyện này quá lớn rồi, cô ko tin cậu ta lại bị như vậy. Hỏi sao cậu ta lại quên nó. An nhất định sẽ giúp nó và Phong

"Tạch tạch" tiếng máy ảnh vang lên Ở ngay góc tường cách đó ko xa.
"Xem ra chuyên đề lần này nóng hổi đây" Chắc chắn rằng đây sẽ là tin nổi bật nhất trong trường.

Nó lại đi ra khu rừng đó nữa, Ân chạy đi kiếm nó nhưng ko thấy, khi gặp An bước ra từ chỗ thang máy xuống, Ân bất ngờ, nó đang đi cùng hoàng tử của lớp, thấy thế cô nàng liền kéo tay cô nàng ra khỏi anh chàng đó, dắt cô ra ngay cửa lớp.

"Cậu tránh xa hoàng tử ra đi, để người khác bắt gặp là nguy lắm đó, vả lại cậu ta rất lăng nhăng á. cậu ấy có tới 5 cô bạn gái rồi, chuyện trong lớp hồi nãy mọi người chưa bỏ qua đâu, cậu để bắt gặp vậy là nguy lắm nhá" Ân cẩn thận dặn dò cô bạn

Anh Kia!!! Tránh Xa Tôi Ra (Drop)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ